ĐÊM CỦA BẦY RỐI - Trang 30

6

— Nó có làm con thích không?

Lúc đầu, Lucy cứ tưởng đó là tiếng nói của Clac-Clac. Miệng nó há hốc ra

vì kinh ngạc.

— Thế nào, con nghĩ gì về con rối mới đó?

Phải khó khăn lắm Lucy mới nhận ra tiếng nói đó được phát ra từ đằng

sau nó. Nó quay lại: ba nó đang lấy khăn lau mắt ở ngoài ngưỡng cửa.

— C… con rối mới ạ? – Lucy ấp úng hỏi lại

— Đó là dành cho con đấy. – Ông Lafaye vừa nói vừa bước vào trong

phòng.

— Thật thế ạ?

Lucy vừa nói vừa lao tới phía cửa sổ để xem con rối của mình cho rõ hơn.

— Đằng trước cơ quan ba có một cửa hiệu nhỏ. Khi đi qua đấy, ba đã

nhìn thấy con rối này trong tủ kính. Hỏi ra mới biết giá của nó không đến
nỗi đắt. Ba có cảm tưởng rằng người bán hàng như đang muốn vứt nó đi ấy.

— Nó cũng… cũng ngồ ngộ đấy chứ. – Lucy cứ ấp a ấp úng bởi nó muốn

tìm một từ thật chính xác để miêu tả con búp bê mới này. Trông con rối mới
chẳng khác gì con rối của Caro, trừ có đúng một chi tiết: mái tóc nó được
sơn màu đỏ chứ không phải màu nâu.

— Chắc là chúng cùng ra đời từ một nhà sản xuất. – Ông Lafaye nhận xét.

— Con này ăn mặc còn tươm tất hơn cả Clac-Clac. – Lucy reo lên mừng

rỡ rồi cầm lấy con rối giơ ra trước mặt để nhìn cho rõ hơn.

Con rối mới mặc quần bò xanh và sơ mi bằng vải nỉ mỏng kẻ xanh đỏ. Nó

không đi giầy da màu hạt dẻ mà đi đôi giầy bát-kết màu trắng.

— Thế nào, con gái, nó làm con thích chứ? – Ông Lafaye cười và hỏi lại.

— Con rất thích! – Lucy reo lên rồi nhảy tới ôm vào cổ ba nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.