ĐÊM CỦA BẦY RỐI - Trang 65

15

— Ai? Ai mới được chứ? Lucy hỏi lại, đôi má nó đã ướt đẫm vì những

giọt nước mắt.

— Em! – Caro trả lời, trong khi mắt nhắm nghiền lại vì buồn cười.

Lucy chẳng hiểu gì cả.

— Hả? Em vừa nói gì vậy?

— Em nói rằng chính em đã làm cái chuyện đó. – Caro nhắc lại. – Em,

tức là Caro. Đó là một vở kịch khôi hài, Lucy ạ.

Nó vừa nói vừa gật đầu như muốn khẳng định những lời mình vừa nói.

Lucy há hốc mồm.

— Đó là một vở tuồng khôi hài à?

Caro lại gật đầu một lần nữa:

— Chính em là người đã làm cho ngài Wood di chuyển trong đêm à? Em

đã mặc quần áo của chị cho nó và đã làm cho nó nói những lời đáng ghét
ấy? Và chính em cũng là người đã mang nó xuống bếp? Chính em đã gây ra
những cảnh lộn xộn dưới ấy à?

Caro cười ré lên:

— Đúng. Và em đã thực sự làm cho chị phải kinh hồn bạt vía, đúng thế

không?

Lucy bóp chặt hai nắm đấm lại.

— Nhưng…. nhưng…. để làm gì mới được chứ? – Lucy ấp úng hỏi.

— Để đùa cho vui. – Caro vừa giải thích vừa trở về giường mình. – Em

muốn xem mình có đủ khả năng làm cho chị sợ hay không. Đó chỉ là một trò
diễn của em thôi mà. Em không hiểu làm thế nào mà chị lại tưởng tượng ra
đó là giọng nói phát ra từ tủ tường và bị điều đó ám ảnh ngay lập tức! Chắc
em phải là một siêu sao nó giọng rối thì mới khiến chị như vậy được!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.