ĐÊM CỦA BẦY RỐI - Trang 9

— Thời tiết thật tuyệt. Tại sao hai đứa cứ ru rú ở trong nhà như thế nhỉ?

Tuy nhiên, bà cũng phải ngừng câu nói lại bởi tiếng chó sủa inh ỏi vang

lên từ dưới tầng trệt.

— Lại có chuyện gì xảy ra với con Cookie thế không biết. – Bà Lafaye

cáu tiết, bởi con chó đen của bà đã liên tục sủa từ sớm tới giờ. – Hay là các
con lại thả nó ra rồi đấy?

— Xì! Con đâu có động chạm gì tới nó. – Caro lại lẩm bẩm, mắt vẫn dán

vào quyển sách.

Bà Lafaye đưa tay chống nạnh gợi ý:

— Hay là hai đứa lấy những cái xe đạp được tặng hôm sinh nhật mà đi

chơi có được không? Đó là những phương tiện tuyệt đối cần cho các con
đấy. Từ hôm sinh nhật đến giờ, hai cái xe đạp vẫn không hề nhúc nhích ra
khỏi cái nhà xe, đúng không nào?

— Được rồi, bọn con đồng ý. Không cần thiết phải chế nhạo bọn con như

vậy, mẹ ạ.

Caro đứng dậy, vươn vai rồi quẳng quyển sách lên giường.

— Em thấy thế nào? – Lucy quay sang hỏi Caro.

— Em thấy hay đấy. Ta sẽ tới xem Kevin ở đó hay không. – Caro nhíu

mày trả lời.

Lucy chạy trước ra phía cửa, nó vừa chạy vừa kêu toáng lên:

— Kẻ đến chậm nhất sẽ là đồ vô dụng nhất!

Mặt trời đã chếch lên quá cao báo hiệu một buổi chiều sắp tới. Tiết trời

hôm nay khô và yên lặng. Khắp bầu trời không có lấy một đám mây. Con
Cookie nhảy như điên và không ngừng kêu lên ăng ẳng.

Thời tiết đang mùa xuân nên hai chị em Lucy mặc rất nhẹ nhàng. Caro đi

về phía nhà xe. Đang đi, nó chợt dừng lại đột ngột và nhìn sang cái tòa nhà
xây dở bên cạnh.

— Nhìn kìa, các bức tường đã cao thế kia rồi cơ mà. – Nó nói với cô chị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.