ĐÊM ĐẪM MÁU - Trang 248

“Meghann,” hắn lại nói, và cô nghẹn thở vì nỗi buồn phản

chiếu trong đôi mắt hắn – cô chưa từng trông thấy hắn như thế.

“Trong bốn thế kỷ qua, việc để cho cả thế giới tin rằng tôi đã giết

cháu tôi vì muốn huỷ hoại Isabelle rất hợp với mục đích của tôi.

Hãy hiểu rằng điều tôi kể với em đêm nay chỉ là để cho em mà

thôi. Tôi không sắp đặt cái chết của thằng bé vì tôi ghét nó.

Ngược lại, tôi đã làm thế vì tình yêu.”

Tình yêu ư? Meghann nghĩ một cách khó tin trong khi hắn

lái xe vào đường băng của sân bay McCarran. Cô chấp nhận rằng

Simon Baldevar rất khác cô, rằng chuẩn mực đạo đức của hắn

(nếu bạn có thể gọi như thế) là cái gì đó mà cô sẽ không bao giờ

hiểu được, nhưng bảo với cô rằng tình yêu đã khiến hắn giết

một đưa trẻ ư?

Meghann cho phép Simon dẫn cô vào buồng ngủ riêng trên

máy bay của hắn, một căn phòng dài ốp gỗ sồi bóng loáng và

không có cửa sổ. Cô ngồi xuống mép chiếc giường cỡ lớn, vỗ đầu

Max và tự hỏi sự điên rồ nào đã cho phép cô chấp nhận người

đàn ông này trong cuộc đời mình lần thứ hai.

“Em sẽ làm gì nếu Max lâm vào tình trạng loạn óc và phát

triển bệnh viêm não?”

“Ý anh là não bị tổn thương? Em…em sẽ hạ nó.”
“Đó là điều tôi đã làm với con ghẻ của tôi.”
Simon quay lưng lại phía cô trong khi nói. “Em biết là

Isabelle đã thụ thai con tôi rất nhanh. Tôi khá là hài lòng vì

không còn phải tới chiếc giường lạnh lẽo của cô ta, nhìn đôi mắt

cô ta lườm nguýt tôi trong khi tay lần tràng hạt nữa. Alcuin đã

kể với em cơn giận điên cuồng của tôi khi cô ta sảy thai phải

không? Điều lão ta còn thiếu sót chính là việc cô ta đã mất đứa

trẻ vì cô ta không chịu ngừng mặc chiếc cóoc-xê thép trời đánh

thánh vật của cô ta để vẫn chui vừa vào váy áo, hay cho phép vị

thầy lang người Moor của tôi khám cho cô ta. Thay vào đó cô ta

tin tưởng giao con trai tôi vào tay một mụ đỡ khờ khạo nào đó

trong làng và nếu có bất kỳ sự công bình nào trên đời này thì cô

ta đáng lẽ cũng đã phải chết khi mất con tôi ở tháng thứ sáu.

Nhưng Isabelle đã hồi phục, mặc dù vụ sảy thai làm cô ta tổn

thương đến nỗi không bao giờ có thể thụ thai lần nữa, và thế là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.