ĐÊM ĐẪM MÁU - Trang 52

con quái vật nữa. Hắn bắt đầu đọc lệnh Tống Khứ và nó hờn dỗi.

Vì nó chẳng được yêu cầu làm gì nên Simon không bị ràng buộc

gì với nó.

Nó thử đe dọa hắn lần nữa, làm những đồ vật bay vòng vòng

trong phòng và rú thật to đến nỗi Simon đoan chắc sẽ tạm thời

làm điếc tai những vị khách phàm tục của hắn. Nhưng Simon

đã xử lý những tiểu quỷ còn mạnh hơn thế này nhiều và vẫn

chiến thắng, biết rằng cách duy nhất có thể thua một con quỷ là

phô bày hay cảm nhận một sự sợ hãi nào đó.

“Ngươi sẽ bị kết tội, nguyền rủa và vĩnh viễn bị xua đuổi nếu

ngươi không ngay lập tức rời khỏi đây theo lệnh ta!” Simon rền

vang, và thứ đó rên rỉ, nhưng vẫn không chịu bỏ đi. Chỉ sau khi

Simon tra tấn nó bằng triệu hồi quyền năng của những con quỷ

mạnh hơn nó thì cuối cùng nó mới chịu khuất phục.

Vòng tròn ma pháp biến mất và Simon vẫy tay để bật đèn

trên đầu, lắc đầu trước những dáng đi lóng ngóng trong phòng.

Simon sờ má mình và chớp mắt bởi cơn đau sắc cạnh trên

đầu ngón tay. Chả sao…vết thương sẽ lành ngay khi hắn ăn. Với

ý nghĩ đó, hắn giật Osiris khỏi bạn gái cậu và mỉm cười quỷ

quyệt.

“Làm ơn đi mà,” Osiris thút thít nói những từ Simon đã nghe

hàng ngàn lần. “Đừng làm tôi đau.”

“Ngươi có muốn giống ta không?” Simon êm ái hỏi. “Có năng

lực như ta vừa thể hiện ấy?”

“C…c…có…”
Nụ cười của Simon ngoác rộng và răng nanh của hắn lòi ra.
“Ma cà rồng…” chàng trai thổn thức khi thấy những chiếc

răng nanh bằng ngà. “Thây ma…”

Simon chẳng thèm bảo nạn nhân của mình là hắn vẫn sống

như Osiris đấy thôi. “Phải, một ma cà rồng…bất tử và đầy tràn

quyền năng như cậu vừa chứng kiến. Có muốn quyền năng của

ta không?”

“Có,” chàng trai nói và nỗi sợ của cậu vơi bớt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.