ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 130

ngoài cửa, chiếc quần của hắn bị ngâm nước ướt nhẹp, và chiếc áo khoác
cũng chả khá hơn, hắn làm một điệu bộ của một ngày tồi tệ. Walter đứng
dựa vào cửa, cầm phong bì trên tay. Tôi thậm chí không thể yêu cầu được
chở hắn về nhà, xe của tôi, xe đôi và chỉ có hai ghế. Chúng tôi vẫn quyết
định chờ cho đến khi hắn bắt được một chiếc taxi. Ngay khi đi qua mặt tôi,
Walter chào tôi một cách lạnh lùng, Keira chẳng thèm bận tâm. Chúng tôi
thấy mình đang ở trong một chiếc xe dưới trời mưa tầm tã, phong bì nằm
trên đùi Keira.
-Em không mở nó sao?
-Cái này là Max gửi, cô lầm bầm.
-Phải có thần giao cách cảm!
-Sao anh lại nói thế?
Anh nghi rằng anh ta đã nhìn thấy chúng ta đang có một bữa tối khá lãng
mạn, chỉ còn đợi món nước sốt của em hoàn thành, để gửi cho em một
phong thư, thế là đạp đổ hết buổi tối của chúng ta.
-Không vui chút nào cả…
-Có lẽ, nhưng hãy hiểu cho rằng nếu chúng ta bị phá ngang bởi người yêu
cũ của anh, em sẽ không làm điều này với một sự vui vẻ như vậy.
Keira lướt tay trên phong bì
-Và cô người yêu cũ của anh thì có thể viết gì? Cô ấy hỏi.
-Anh không có nói điều đó.
-Trả lời câu hỏi của em!
-Anh không có người yêu cũ!
-Anh còn là trai tân khi chúng ta gặp nhau à?
-Điều anh muốn nói là trong trường đại học, anh đã không ngủ với bất kỳ
cô nhân tình nào!
-Thật tinh tế, một lưu ý nhỏ thôi.
-Em có mở dấu niêm phong của phong bì hay không nào?
-Anh đã nói ‘một bữa tối lãng mạn’, em nghe thấy thế phải không?
-Có lẽ anh đã nói thế.
-Anh đang yêu em, Adrian?
-Mở cái phong bì đi, Keira!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.