ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 134

K

CHƯƠNG 17

eira xếp lại lá thư và đặt nó trở lại phong bì. Cô đứng dậy, đổ toàn bộ bữa

sáng của mình vào bồn và bật nước.
-Anh có muốn em chuẩn bị cà phê không? Cô ấy hỏi tôi qua lưng.
Tôi không trả lời.
-Em xin lỗi, Adrian.
-Người đàn ông này vẫn còn yêu em?
-Không, những điểu anh ấy nói về em.
-Em có nhận ra người phụ nữ anh ta mô tả không?
-Em không biết, có lẽ không phải bây giờ, nhưng sự chân thành của anh ấy
đã cho em biết một số thứ đúng.
-Những gì em chê trách là thật dễ dàng để làm tổn thương cho những người
đã lỡ yêu hình ảnh sức mẻ này của em.
-Anh cũng nghĩ là em ích kỷ ư?
-Anh chẳng phải là người viết lá thư này. Nhưng cuộc sống vẫn tiếp tục và
rằng thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương, mọi thứ đều là vấn đề thời gian
thôi, có thể vậy thì hơn hèn nhát. Dù không phải là nhà nhân chủng học
nhưng anh vẫn có thể giải thích được bản năng tuyệt vời của con người.
-Anh sai rồi.
-Anh là người Anh, anh đoán điều đó nằm ngay trong gen anh rồi. Thay đổi
chủ đề đi, nếu em muốn. Anh sẽ đi đến hãng du lịch, anh muốn hít thở chút
không khí. Muốn đi đến Yell, có phải không?
Keira quyết định đi cùng tôi. Giờ khởi hành được ấn đinh ngay. Chúng tôi
muốn dừng lại tại Glasgow trước khi đáp xuống phi trường Sumburh nằm
trên hòn đảo chính của Shetland. Một chiếc phà sẽ đưa chúng tôi đến Yell.
Với vé trong tay, chúng tôi lái xe trên đường King’s Road. Tôi vẫn giữ thói
quen cũ của mình, tôi quay lại khu phố mua sắm tuyệt vời trên đường
Sydney Stress sau đó đi bộ trên hành lang của chợ Chelsea Farmer. Đây là
nơi chúng tôi sẽ gặp Walter. Một chuyến đi bộ dài sẽ tạo cảm giác ngon
miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.