ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 136

-gió Shamal đã thổi đến nước Anh rồi, Keira thì thầm.
-Một chút ảo tưởng vui buồn lẫn lộn từ cơn gió đã phá tan cuộc khai quật
của cô ấy tại Ethiopia cho thấy sự căng thẳng trong cuộc nói chuyện vào lúc
sáng của chúng tôi vẫn chưa được giải quyết hoàn toàn.
-Anh sẽ làm gì? Walter hỏi.
-Tốt thôi, giờ thì tôi thất nghiệp, tôi sẽ đi du lịch.
Keira đang chiến đấu với một miếng thịt chống lại cô, tôi nghĩ rằng cô ấy sẽ
tấn công sang chiếc dĩa sứ của mình mà chẳng thèm quan tâm đến cuộc trò
chuyện của chúng tôi.
-Chúng tôi đã có tin từ Max, tôi nói với Walter.
-Max?
-Người bạn cũ của bạn gái tôi…
Các lát thịt bò nướng Ripa dưới lưỡi dao của Keira đã đi một đoạn đường
đáng kể trước khi hạ cánh giữa hai chân của một người phục vụ.
-Em vẫn chưa đói lắm, cô ấy nói, em đã ăn sáng trễ.
-Đó chính là lá thư tôi đưa anh hôm qua? Walter hỏi.
Keira nhấp một ngụm bia và ho lên một tiếng.
-Tiếp tục, cứ tiếp tục đi… như thể em không có ở đây ấy, cô ấy nói, lau
miệng mình.
-Phải, một lá thư có vấn đề.
-Và phải giải quyết với kế hoạch đi du lịch của anh? Anh sẽ đi xa à?
-Miền bắc Scotland trên quần đảo Shetland.
-Tôi biết đó là một địa điểm tuyệt vời, tôi đã từng đến đó nghỉ khi còn trẻ,
cha tôi đưa chúng tôi đến gia đình Whalsay. Đó là một vùng đất cằn cỏi,
nhưng rất đẹp trong mùa hè, không bao giờ nóng, cha tôi rất ghét cái nóng.
Mùa đông khắc nghiệt, nhưng cha tôi yêu mùa đông, dù chúng tôi đã ở đó
trong mùa đông. Nhưng anh sẽ đi đến hòn đảo nào?
-Yell.
-tôi cũng đã đến đó, ở mũi phía bắc có một ngôi nhà bị ma ám nhiều nhất
trong nước Anh. Windhouse đúng như tên gọi của nó, đã bị phá hủy bời
gió. Nhưng sao lại là ở đó?
-Chúng tôi sẽ đi thăm một người quen của Max.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.