ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 162

nhấc điện thoại lên và như thể tôi là người nhà của ông, tôi nhờ ông gọi
điện cho cảnh sát mau chóng đến Place Cresswell số 24.
Tôi thấy Keira ở đó, ngồi trên lang can bên ngoài cửa nhà tôi.
-Chuyện gì không ổn à? Má anh đỏ ửng, anh bệnh ư? Cô ấy hỏi tôi.
-Một người như em… trở lại, tôi trả lời.
-Áo khoác của anh hoàn toàn bị rách, chuyện gì đã xảy ra với anh?
-Anh cũng sẽ hỏi anh một câu tương tự.
-Em sợ rằng chúng ta đã bị viến thăm khi vắng mặt, Keira nói. Em tìm thấy
chiếc túi của mình mở toang ở phòng khách, tên trộm vẫn còn ở đó khi em
bước vào, em nghe tiếng bước chân lên cầu thang.
-Em thấy hắn rời khỏi à?
Một chiếc xe cảnh sát xuất hiện trước mặt chúng tôi, hai viên sĩ quan bước
ra. Tôi giải thích rằng chúng tôi có lý do chính đáng để nghĩ rằng có một
tên trộm đột nhập vào nhà. Họ bảo chúng tôi ở yên đó và bước vào trong
khám xét.
Hai người cảnh sát đi ra vài phút sau đó với hai bàn tay trắng. Nếu có trộm
chắc hẳn hắn đã tẩu thoát bằng khu vườn, tầng một của một ngôi nhà cổ thì
không cao, chỉ tầm hai mét, cỏ phía dưới cửa sổ rất dày có thể làm đệm cho
cú nhảy. Tôi nghĩ đến cánh cửa mà tôi vẫn chưa sửa, có lẽ hắn ta đã đột
nhập từ cửa sau.
Chúng tôi đi một vòng để xem có thứ gì bị đánh cắp và quay lại ký vào biên
bản của cảnh sát. Họ hứa sẽ đi một vòng để kiểm tra và sẽ cho tôi biết nếu
bắt được ai đó.
Keira và tôi kiểm tra từng phòng một, bộ sưu tập máy ảnh của tôi vẫn
nguyên vẹn, ví tiền mà tôi vẫn luôn để bên trái trong chổ đựng găng tay vẫn
còn nguyên, không thứ gì bị xáo trộn cả. Khi tôi kiểm tra phòng mình,
Keira gọi tôi từ tầng trệt.
-Cánh cửa trong vườn vẫn bị khóa, cô ấy nói, chính em là người đã đóng nó
lại đêm qua.
-Em có chắc rằng có ai trong nhà chứ?
-Trừ khi ngôi nhà của anh bị ma ám, em hoàn toàn chắc chắn.
-Vậy thì tên trộm bí ẩn đó đột nhập bằng cách nào chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.