ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 169

Luân Đôn
Sir Ashton gom những bức ảnh nằm trên khắp bàn của mình, ông xếp
chúng vào một cái túi và đóng lại.
-Bà rất đẹp trong tấm ảnh này, Isabel. Một đám tang hoàn hảo.
-Inovy không bị lừa đâu.
-Tôi hy vọng vậy, tôi sẽ gửi một tin nhắn.
-Tôi không biết liệu ông…
-Tôi đã yêu cầu bà chọn giữa Vackeer và hai nhà khoa học trẻ tuổi, bà đã
chọn lão già đó! đừng đổ lỗi cho tôi lúc này.
-Nó thật sự cần thiết sao?
-Đừng có lặp lại câu hỏi đó thêm một lần nào nữa! Chỉ có mình tôi thật sự
đánh giá cao những hậu quả trong hành động của hắn ta sao? Bà có tính
được chuyện gỉ sẽ xảy ra nếu hai người lão ta bảo vệ đi đúng hướng không?
Bà có nghĩ rằng vấn đề đó không xứng đáng để hy sinh những năm cuối
cùng của lão già đó không?
-Tôi biết, Ashton, ông đã nói với tôi.
- Isabel, tôi không phải là một lão già ngu ngốc khát máu, nhưng khi những
lý do của quốc gia đòi hỏi điều đó, tôi không hề ngần ngại. Không ai trong
chúng ta, bao gồm cả bà, ngần ngại. Quyết định của chúng ta có thể cứu
sống nhiều người, bắt đầu từ hai nhà thám hiểm đó, tuy nhiên, nếu Inovy
cuối cùng quyết định từ bỏ. Đừng nhìn tôi như thế, Isabel, tôi chưa bao giờ
làm khác với lợi ích của số đông, sự nghiệp của tôi không mở cho tôi cánh
cổng dẫn lên thiên đường, thế nhưng…
-Tôi xin ông, Ashton, đừng châm biếm nữa, không phải hôm nay. Tôi thật
sự thích Vackeer.
-Tôi cũng thế, dù đôi khi chúng tôi có cãi nhau. Tôi tôn trọng anh ta và tôi
hy vọng rằng sự hy sinh này sẽ có ít nhiều cho tôi cũng giống như bà sẽ có
kết quả như mong muốn.
-Inovy dường như bị sốc vào sáng hôm qua, tôi chưa từng thấy anh ta ở
trong trạng thái như vậy, mười năm qua thật chớp nhoáng.
-Nếu ông ta có thể mất mười năm và vượt qua sự sống để đến chổ cái chết,
điều đó cũng phù hợp với chúng ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.