ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 170

-Vậy thì tại sao không hy sinh anh ta thay vì Vackeer?
-Tôi có lý do của riêng mình!
-Đừng nói với tôi rằng anh ta có thể bảo vệ bản thân mình khỏi anh, và anh
không thể chạm đến anh ta?
-Nếu Inovy chết, điều đó sẽ tăng gấp đôi động lực cho nhà khảo cổ học. Cô
ta quá cứng đầu và thông minh để tin vào một tai nạn. Không, tôi chắc chắn
bà đã lựa chọn đúng, chúng ta đã loại bỏ con tốt cần thiết, nhưng tôi cảnh
cáo bà, nếu hậu quả của chuỗi sự kiện này không đúng như bà dự đoán, nếu
họ vẫn tiếp tục nghiên cứu, thì tôi không cần đặt tên cho hai mục tiêu kế
tiếp của chúng ta đâu.
-Tôi chắc chắn Inovy sẽ nhận được tin nhắn, Isabel thở dài.
-Nếu không, bà sẽ được cảnh báo đầu tiên, bà là người duy nhất còn lại mà
lão ta tin tưởng.
-Những con số nhỏ của chúng ta đã được giải quyết tốt đẹp ở Madrid.
-Tôi đã cho phép truy cập vào máy chủ của hội đồng quản trị, bà nợ tôi đấy.
-Tôi không hành động như thể tôi biết ơn anh, Ashton, chỉ là tôi đồng tình
với anh. Còn quá sớm để cho thế giới biết sự thật, quá sớm. Chúng ta chưa
sẵn sàng.
Isabel lấy giỏ của mình và bước ra cửa.
-Chúng ta có cần lấy lại những mảnh vỡ thuộc về chúng ta không? Bà hỏi,
trước khi rời đi.
-Không, chúng hoàn toàn an toàn, có lẽ còn ai toàn hơn khi Vackeer chết.
Không ai biết cách vào đó, đó là điều chúng ta muốn. Anh ta đã chôn theo
bí mật đó xuống mồ, thật hoàn hảo.
Isabel gật đầu và rởi khỏi Sir Ashton, khi quản gia lái xe ra khỏi tòa nhà
viên thư ký của Sir Ashton bước vào văn phòng của ông với một phong bì
trên tay. Sir Ashton mở nó ra và nhìn vào đó.
-Họ đã lấy visa khi nào?
-Ngày hôm kia, thưa ông, mấy giờ rồi nhỉ? có lẽ họ đang ở trên máy bay,
thực tế không chính xác và viên thư ký xem đồng hồ, có lẽ họ đã đến
Sheremetyevo.
-Sao chúng ta không được thông báo sớm hơn?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.