ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 172

M

CHƯƠNG 21

oscow

Căn phòng ở khách sạn Intercontiental có mùi như mùi khói. Chỉ vừa mới
đến, và dù nhiệt độ đã xấp xỉ không độ, Keira vẫn mở toan cửa sổ.
-Anh xin lỗi, chỉ duy nhất nó còn trống.
-Nó có mùi như mùi thuốc xì gà quỷ quái.
-Và dỏm nữa chứ, tôi thêm vào. Em có muốn đổi khách sạn không? Nếu
không anh sẽ yêu cầu lấy thêm chăn và áo khoác.
-Đừng phí thời gian,chúng ta sẽ đi thẳng đến Liên đoàn khảo cổ học, rồi sẽ
đến chồ Egorov và chúng ta sẽ sớm rời khỏi đây. Chúa ơi, em thật sự rất
nhớ mùi thơm của thung lũng Omo.
-Anh đã hứa rằng chúng ta sẽ trở lại đó vào một ngày không xa, khi mọi thứ
kết thúc.
-Đôi khi em tự hỏi liệu tất cả những điều này, như anh nói, có là ‘một ngày
không xa’, Keira gầm ghừ, đóng cửa lại.
-Em có địa chỉ của Hiệp hội khảo cổ chứ? Tôi hỏi trong thang máy.
-Em không hiểu vì sao Thornsten vẫn gọi nó như thế, Hiệp hội khảo cổ đã
được đổi tên thành Viện khoa học vào cuối những năm năm mươi.
-Viện khoa học? thật là một cái tên đẹp, có thể anh sẽ tìm được việc ở đó,
em chẳng biết được đâu.
-Ở Moscow? Bất kỳ cái gì tiếp theo!
-Em biết không, ở Atacama, anh làm việc rất tốt với một đoàn người Nga,
mấy ngôi sao cũng không quan tâm hoàn toàn.
-Dĩ nhiên, nó sẽ thuận lợi cho mối quan hệ của anh, anh sẽ phải chỉ cho em
bằng cách nào anh có thể gõ vào một cái bàn phím đầy chữ Cyrillic.
-Phải luôn luôn đúng là một nhu cầu hay một nổi ám ảnh của em à?
-Không loại trừ cả hai! Giờ chúng ta đi chứ?
Gió rất lạnh, chúng tôi bắt một chiếc taxi. Keira giải thích một cách nào đó
với người lái xe điểm đến của chúng tôi, nhưng anh ta không hiểu lấy một
từ. Cô mở tấm bản đồ thành phố và chỉ vào địa chỉ trên bản đồ. Những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.