ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 168

Tôi chỉ vừa ngắt cuộc nói chuyện khiến tôi lo lắng thì một giọng nói vang
lên sau lưng khiến tôi giật mình giữa đường.
-Anh thật sự nghĩ như thế về em?
Tôi quay lại và thấy Keira, cô ấy đang mặc tạm chiếc áo len của tôi, và
khoác áo khoác của tôi trên vai.
-Em nhìn thấy lời nhắn của anh trong bếp, em muốn đi với anh đến hãng du
lịch rồi bảo anh dẫn em đi ăn sáng, chỉ còn mỗi rau cỏ trong tủ lạnh của
anh… anh đang nhận một cuộc điện thoại, em tiến lại từ từ và thật ngạc
nhiên khi nghe anh nói chuyện rất cởi mở với cô nhân tình của mình.
Tôi kéo cô đến một quán cà phê có bánh sừng bò rất ngon, hộ chiếu có thể
đợi sau.
-Vậy nếu buổi tối em khỏa thân, em làm anh căng thẳng à?
-Em không có đồ cho mình, hay quần áo của anh có một thứ gì đó có thể
thu hút em?
-Ai là người trên điện thoại khiến anh kể chi tiết về em đến như vậy?
-Một người bạn cũ, có thể em cảm thấy kỳ lạ, nhưng trên thực tế cậu ấy
đang lo lắng về việc anh bị đuổi.
Chúng tôi bước vào quán cà phê, trong khi Keira xử lý chiếc bánh sừng bò
phủ hạnh nhân thứ hai tôi tự hỏi có nên nói cho cô ấy về mối bận tâm của
mình hay không, và tôi chả có việc gì để làm với nghề nghiệp chuyên môn
của mình.
Sau ngày mai, chúng tôi sẽ đi đến Moscow, cái ý tưởng phải rời khỏi Luân
Đôn không khiến tôi phiền lòng.
Amtersdam
Hầu như không có ai ở nghĩa trang vào sáng hôm đó và hầu như cũng
không có ai đi theo chiếc xe tang chở một cỗ quan tài được sơn dài. Một
người đàn ông và một người phụ nữ đi thật chậm phía sau xe tang. Cũng
không hề có linh mục tại ngôi mộ,chỉ có bốn nhân viên của thành phố trực
thuộc Trung ương đưa quan tài xuống phần cuối của dãy dây thừng dài. Khi
chiếc quan tài chạm đất, người phụ nữ ném vào đó một đóa hoa hồng trắng
và một nắm đất, người đàn ông cũng làm tương tự. Họ chào nhau và mỗi
người khởi hành theo một hướng khác nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.