ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 192

anh đá em dưới gầm bàn không?
-Anh sẽ cho nó một trận!
-Vậy anh đang làm gì?
-Anh đang tìm cuốn sách du lịch mà em đã bỏ ở đâu đó. Đừng nói với anh
rằng em biết nhiều về đạo Saman, anh không tin đâu!
-Đừng ngớ ngẩn thế, Keira cười khi tôi trượt tay qua hông cô, không có
quyển sách nào ở mông em đâu! Em học những điều đó bằng cả trái tim, và
không có cái gì ở ngực em hết, đủ rồi, Adrian!
-Lý do gì chứ?
-Em đã biết được điều đó khi em theo thuyết thần bí ở trường đại học, em
rất… thích đạo saman. Hương , đá từ tính, nhảy múa, sự nhập định, nhập
hồn, cuối cùng đó là một giai đoạn của cuộc sống của em ở New Age nếu
anh biết ý em là gì và em cấm anh cười. Adiran, dừng lại, anh đang cù em,
không ai giấu quyển sách ở đó cả.
-vậy làm sao chúng ta tìm ra một người saman? Tôi hỏi, ngồi dậy.
-Đứa trẻ đầu tiên trên đường sẽ nói cho anh biết người saman sống ở đâu,
tin em đi. Khi em hai mươi tuổi em đã muốn có chuyến đi này. Đối với một
số người, thiên đường là ở Kathmandu, giờ thì em đã ở đây và giấc mơ của
em đã thành sự thật.
-Thật chứ?
-Vâng, thật chứ! Giờ thì em không có gì để chóng lại thực tế là anh đang
đào sâu cuộc tìm kiếm của mình, trở lại khoang đi đã.
Tôi không để cô ấy lặp lại điều đó lần nữa. Vào buổi sáng, tôi cẩn thận
kiểm tra cơ thể Keira và không thể tìm thấy bất kỳ tờ giấy nhắn nào được
đính vào đó!
Luân Đôn
Sir Ashton di chuyển khỏi chiếc bàn để đến phòng ăn. Ông đọc báo buổi
sáng, uống trà. Người thư ký riêng của ông bước vào phòng, mang theo một
chiếc điện thoại được đặt trên một cái khay bạc. Ashton cầm lấy cái máy,
nghe những gì người của ông nói lại, và đặt nó về chổ cũ. Người thư ký lẽ
ra, như thường lệ, nên đi khỏi, nhưng dường như còn có thêm điều gì đó và
ông ta chờ Sir Ashton nói với mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.