ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 36

Chúng tôi chạy, nhảy, la hét và hát đến kiệt sức. Tôi được mời nhảy vũ điệu
này cùng sự phấn khích từ men rượu gạo và một vòng người Tây Tạng.
Một bàn tay lắc vai tôi, tôi mở mắt và nhận ra gương mặt của người du mục
trong ánh sáng mờ mờ. Trong yên lặng, ông ta yêu cầu tôi cùng bước ra
khỏi lều. Vùng thảo nguyên rộng lớn đắm mình trong ánh sáng của đêm tối
sắp kết thúc. Người chủ nhà đã đóng gói hành lý của tôi và mang nó trên
vai. Tôi không biết được ý định của ông ta, nhưng tôi đoán rằng đây là lúc
chúng tôi phải chia tay. Chúng tôi lập lại cuộc hành trình của ngày hôm
trước. Ông không nói một lời nào về chuyến đi. Chúng tôi đi bộ khoảng
một giờ đồng hồ, sau khi leo lên đỉnh đồi cao nhất, chúng tôi rẽ sang phải.
Cuộc hành trình bát đầu xuyên qua rừng cây du mà nâu hạt dẻ mà dường
như ông biết rõ mỗi thân cây, mỗi hòn đá. Khi chúng tôi ra khỏi khu rừng,
màu xanh nhạt của nền trời vẫn chưa hiện ra. Người chỉ đường của tôi nằm
phục xuống nền đất và lệnh cho tôi làm theo hệt như vậy, tôi đã nói rằng cỏ
và lá mục chẳng thể nào che giấu chúng tôi. Rồi chúng tôi im lặng, như hai
tên lính gác, nhưng tôi chẳng hề biết chúng tôi đang quan sát cái gì. Tôi
đoán ông dẫn tôi đi câu trộm, săn thú, nhưng chúng tôi chẳng hề có vũ khí,
có lẽ là đi đặt bẫy.
Tôi ra dấu, nhưng tôi phải đợi những một tiếng đồng hồ để hiểu vì sao ông
ta lại kéo tôi đến đây.
Ngày mới cuối cùng cũng đến. Ánh bình minh chiếu rọi những bức tường
của một tu viện lớn, gần một đô thị sầm uất.
-Tu viện Gath, tôi thì thầm với người đi cùng, lặp lại từ đó đến hai lần.
Vào một đêm nọ, tôi đã nói tên một ngôi sao trên bầu trời phía trên vùng
đồng bằng, vào một buổi sáng, những người du mục Tây Tạng đã ưu ái đặt
cho tôi cái tên của nơi mà tôi hy vọng sẽ khám phá ra được nhiều ngôi sao
hơn bất kỳ nơi nào trong mênh mông của vũ trụ.
Người đồng hành vẫy tay ra lệnh cho tôi không được di chuyển, dường như
ông sợ rằng chúng tôi sẽ bị phát hiện. Tôi thì không thấy lý do gì để phải lo
lắng cả, ngôi đền ở cách đây hơn một trăm mét. Nhưng khi mắt đã quen dần
với bóng tối, tôi nhìn thấy có những người đàn ông đang đi dọc trên bức
tường của tu viện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.