ĐÊM ĐEN BUÔNG XUỐNG - Trang 232

những dấu hiệu đó và chúng làm cho gã thấy ray rứt, căng thẳng. Carver
biết đám âm binh đó đang tuân lệnh của Lavelle để tiêu diệt gia đình
Carramazza, bởi ngoài Lavelle ra, không một Boko nào, ở New York này có
thể sai khiến cái đạo binh đến từ địa ngục đó nữa.

Carver nhấp từng ngụm whisky. Gã muốn uống cho say khướt. Nhưng

lại không dám vì gã biết đêm nay là đêm gã cần phải tỉnh táo hơn bao giờ
hết.

Carver uống thêm một ngụm rượu whisky nữa, nhưng không thấy ấm

lòng chút nào. Đêm nay, không có gì có thể giúp gã có được sự an ổn.

Gã cảm thấy có lỗi và đó là một trong những lý do khiến gã muốn uống

thật say. Gã ân hận vì đã không giúp đỡ trung úy Jack Dawson. Gã đã phạm
phải một lỗi lầm. Tình huống đã quá khủng khiếp để có thể kích kỷ giữ
mình rồi. Những cánh cửa địa ngục đã được mở để loài âm binh tràn ra
ngoài gây tội ác. Một Boko ngạo mạn, khát máu, đã chấp nhận mọi rủi ro
nguy hiểm chỉ để thỏa mãn sự thù hận cá nhân. Trong những trường hợp
này, một Hougan phải nhận lấy phần nào trách nhiệm. Sở dĩ Carver hối hận
là vì gã không cách nào quên được hình ảnh con rắn đen mà Lavelle đã gửi
đến; cái hình ảnh đó làm cho gã khiếp sợ, cũng làm cho gã không còn nghị
lực để có thể chu toàn công việc đang chờ đợi gã.

Gã uống với hy vọng tìm thấy can đảm. Gã cần có can đảm để gọi Jack

và nói: “Tôi muốn giúp anh”.

Đồng thời Carver cũng biết chắc rằng, Lavelle sẽ tiêu diệt gã nếu gã xen

vào chuyện này. Và cái chết do Lavelle ban phát chẳng phải loại dễ chịu gì.

Carver lại uống thêm một ngụm whisky nữa.

Gã nhìn cái điện thoại và thầm nghĩ, “Hay mình gọi cho Jack Dawson

luôn nhỉ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.