ĐÊM GIỚI NGHIÊM - Trang 165

ngon hơn. Chị Mubeena rót trà vào một cái tách men rạn nứt và họ kể cho
tôi nghe chuyện của mình.

Buổi tối ngày 16 tháng Năm 1990, anh Rashid Malik cắt tóc, mặc bộ

vét trắng và đội khăn xếp thêu. Các cô gái làng hát những bài hát đám cưới.
Trong những bài hát của họ, chú rể là hoàng tử, còn cô dâu là một nàng công
chúa đẹp hơn cả mặt trăng. Gia đình anh đã mời thợ chụp ảnh đến lễ cưới.
Một tấm trong số đó là cảnh anh Rashid từ nhà mình sang nhà cô dâu. Đôi
mắt nâu của anh lấp lánh trên gương mặt hồng hào. Đôi vai rộng và bộ ngực
vạm vỡ của anh căng đầy trong chiếc áo vét. Hàm răng trắng sáng bóng lộ ra
bên dưới bộ ria đen. Một tấm ảnh khác cho thấy anh ngồi trên chiếc xe buýt
được mướn để chở anh, bạn bè và họ hàng đến nhà chị Mubeena bên làng
Hiller, cách đó năm dặm. Chiếc xe rời làng lúc chín giờ tối. Nửa tiếng sau
anh Rashid đã ngồi trên chiếc ghế bọc nhung trong nhà cô dâu. Một vị giáo
sĩ đến và lễ thành hôn kiểu Hồi giáo được tiến hành. Vị giáo sĩ hỏi Rashid ba
lần rằng anh có sẵn sàng lấy chị Mubeena một cách tự nguyện và hỏi chị
Mubeena ba lần rằng chị có sẵn sàng lấy anh Rashid một cách tự nguyện
không. Cả hai người đều chấp thuận và họ trở thành vợ chồng. Hai bên gia
đình ăn mừng và mâm cỗ được dọn lên. Một tiếng sau, anh Rashid chuẩn bị
đưa cô dâu về cùng. Thêm nhiều bài hát nữa được xướng lên. Rồi họ bỗng
nghe tiếng súng.

Bên sui gia của Rashid tin rằng đó là tiếng súng chỉ thiên của quân du

kích. Vào thời điểm đó, nghĩa quân yêu cầu người dân không hát những bài
đám cưới hay đãi tiệc thịnh soạn trong thời khắc của sự hy sinh. Rashid và
bà con của anh nhất định đòi đi về. Gia đình cô dâu rất lo lắng và yêu cầu họ
ở yên tại chỗ. Họ cãi nhau về việc có khôn ngoan hay không khi đi năm dặm
đường vào thời điểm như thế trong đêm. Phía nhà trai thắng, lên xe buýt để
về nhà cùng với cô dâu. Anh trai của Rashid, người làm cho Lực lượng
Cảnh sát Đường sắt Ấn Độ, ngồi kế bên anh, tay cầm sẵn giấy thông hành
xin được của một đại tá quân đội đóng quân gần đó. Đó là những ngày còn
giới nghiêm ban đêm ở Kashmir. Mọi người đi đâu sau hoàng hôn đều cần
một giấy thông hành. Chiếc xe buýt chạy chầm chậm trên con đường đất dẫn
về làng chú rể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.