tưởng tượng cha đang ôm chồng báo và hồ sơ văn phòng, rời khỏi xe buýt
và tá túc ở nhà một người quen. Nhưng tôi không thể bỏ qua những ý nghĩ
về việc chiếc xe buýt của cha đang chạy về hướng làng chúng tôi hoặc đang
bị kẹt giữa các làn đạn. Lần đầu tiên tôi hiểu được trọn vẹn việc ông phải
trải qua những cuộc hành trình nguy hiểm hết tuần này sang tuần khác để
gặp chúng tôi như thế nào.
Tiếng súng im bặt sau một lúc. Gia đình tôi ở lại Numbul đêm hôm đó.
Sáng hôm sau chúng tôi quay về làng trong nỗi bất an và hồi hộp. Chúng tôi
đi bộ rất nhanh và chỉ dừng lại để chào hỏi người quen và nhìn về hướng các
ngôi nhà trong làng hòng tìm dấu vết của trận chiến đấu tối qua.
Chúng tôi dừng lại đột ngột khi về đến sân sau nhà mình. Ông bà ngoại,
mẹ, em trai tôi, các dì và tôi chết đứng trong một giây, nhìn trâng trâng ngôi
nhà không hề suy suyển, giống như là chúng tôi đã phát hiện ra một vầng
trăng non. Tôi chạy vù vào sân sau. Cha đang đứng trên hàng hiên. “Cha đã
nghe tin đó trên đường về và ở lại Islamabad, chỗ ông Mohammad Amin,”
ông bình thản nói.
Tôi lắc lắc tay ông. “Nhưng cha có sao không?”
Cha mỉm cười. “Khỏe! Bọn cha ổn mà.”
Ngoại kể lại cho cha chi tiết cuộc tháo chạy và việc chúng tôi ở lại
Numbul. Tôi cũng tham gia và kể lại việc thấy nghĩa quân trên đường và
cuộc nói chuyện của dân làng với anh Tonga. Thằng em trai tôi cũng không
thể im lặng. “Cha ơi, anh Basharat đã khóc lúc nhà mình ở bên Numbul.”
Cha nhìn đi nơi khác, giả vờ không nghe nó nói. “Thôi vào nhà đi!” ông nói.
Chúng tôi đi vòng vòng, kiểm tra từng phòng hướng mặt ra đường cái
xem có dấu hiệu hư hại nào không. Vài viên đạn còn dính trên trần căn
phòng của cha và vài viên nữa găm vào bức tường phòng khách xoay ra
đường. Ông ngoại dùng kềm lôi mấy vỏ đạn ra. Chúng tôi nhìn chúng trong
vài giây rồi quăng đi.
Đến xế trưa, cha ngồi trong cái góc thường lệ của mình trong phòng
khách, cùng vài cuốn sách và một ấm samovar đựng trà nóng bên cạnh. Hai
anh em tôi ngồi đối diện cha. Thỉnh thoảng, một người bạn hay một người
bà con sẽ ghé qua và những câu chuyện của tối qua lại được thuật lại. Giữa