ĐÊM HỘI LONG TRÌ - Trang 85

V

Chúa Tĩnh Đô đi đi lại lại trong cung, lòng Chúa bị bao nhiêu tình

cảm chia xé. Trông nét mặt cũng biết ngài đau khổ vô cùng. Một lúc
người thái giám chí thân của Chúa là Khê Trung hầu khúm núm
bước lên thềm. Tĩnh Vương ra hiệu cho vào, và hỏi ngay:

- Ta hối vô cùng, nhưng không còn cách gì nữa. Nay ta cự hôn, thì

không những Tuyên phi phẫn uất, mà ta còn mang tiếng trẻ con với
thần dân. Các quan dâng sớ can gián nhiều lắm, người nào cũng
bàn nên hoãn việc hôn nhân, lấy cớ là Quận chúa còn nhỏ dại. Ý
ngươi thế nào.

- Tâu Chúa thượng, cứ như ý ngu thần, ta nên hoãn rồi liệu cớ

thoái thác, chứ đem Quận chúa mà gả cho em Tuyên phi thì làm hại
cả một đời Quận chúa. Quận chúa có được như ai! Người hiền lành,
mà sức thì yếu. Chỉ e Quốc cữu là một kẻ vũ phu...

Khê Trung hầu chợt đứng im không nói nữa, trán vã mồ hôi.

Tuyên phi vén rèm bước ra, dáng giận dữ, vẻ đẹp kiêu kỳ.

Tĩnh Vương ngượng nghịu hỏi:

- Ái phi ra đây làm gì?

Nàng quỳ trước mặt Chúa:

- Tiện thiếp vào tự tiện, tội thực đáng chết.

Chúa nâng nàng dậy. Nàng khóc và nói tiếp:

- Xem ý thì Chúa thượng phân vân vì cuộc hôn nhân của em tiện

thiếp và Quận chúa. Đó là quyền ở Chúa thượng, tiện thiếp đâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.