ĐÊM HỒNG HOANG - Trang 116

Brivaux khóa cửa thang máy. Họ ra khỏi tòa nhà có những bức tường

bằng tuyết và vừa băng mình trong gió vừa nguyền rủa.

Trong tòa nhà vắng vẻ và tối om, một quầng sáng nhóm lên. Đằng

sau dãy thùng mà người ta vừa dỡ các thiết bị cuối cùng được mang
đến, một người đàn ông đang ngồi thu mình đứng thẳng người lên, răng
va lập cập. Ngọn đèn pin trên tay hắn ta run rẩy. Hắn đã ở đó hơn một
tiếng đồng hồ chờ những kỹ thuật viên cuối cùng đi lên, và bị lạnh thấu
xương dù đã mặc quần áo ấm ở vùng cực.

Hắn ta đến chỗ thang máy, rút trong túi ra một chùm chìa khóa và

thử từng cái một. Không được, hắn càng lạnh run. Hắn lột găng ra, thổi
vào các ngón tay rét cóng, lấy tay vỗ vỗ vào thân trên và nhảy tại chỗ
vài cái. Máu bắt đầu lưu thông. Hắn lại thử mở khóa và cuối cùng đã
mở được. Hắn bước vào thang và nhấn nút đi xuống.

Ở bệnh xá, Simon nhìn Eléa ngủ. Anh không rời nàng nữa. Hễ anh

bỏ đi là nàng lại gọi anh. Tuy luôn tỏ vẻ dửng dưng lạnh lùng nhưng
mỗi khi anh không có mặt thì nàng lập tức tỏ ra lo lắng.

Có anh ở bên, nàng có thể ngủ ngon. Nữ điều dưỡng trực gác cũng

ngủ trên một trong hai chiếc giường xếp.

Một ngọn đèn màu xanh trên cửa ra vào tỏa luồng sáng dìu dịu.

Trong cảnh tranh tối tranh sáng ấy, Simon ngắm nhìn Eléa ngủ. Đôi tay
nàng duỗi dài trên tấm đắp. Cuối cùng nàng đã chấp nhận mặc bộ
pyjama bằng vải flanen, tuy rất xấu xí nhưng thoải mái. Hơi thở nàng
êm dịu và chậm rãi, gương mặt nghiêm nghị.

Simon cúi xuống chực kề môi vào bàn tay có những ngón thon dài,

hầu như chỉ khẽ chạm vào chứ không đi xa hơn, rồi ngẩng lên.

Anh đứng dậy trở về chiếc giường còn trống, nằm duỗi người và đắp

chăn rồi ngủ thiếp đi sau một tiếng thở dài sảng khoái.

Người đàn ông bước vào phòng hồi sinh. Hắn ta đến thẳng cái tủ âm

tường nhỏ bằng kim loại và mở tủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.