ĐÊM HỒNG HOANG - Trang 154

Họ ngủ trên cỏ trong phòng mình, cỏ mịn và mềm như lông bụng

con mèo. Một tấm chăn màu trắng vừa đắp lên người họ, không trọng
lượng, ấm áp, kích thước và nhiệt độ của nó thích nghi theo nhu cầu
khiến họ cảm thấy dễ chịu. Eléa tỉnh dậy trong chốc lát, tìm bàn tay mở
rộng của Païkan và thu bàn tay bé nhỏ của mình vào giữa tay chàng.
Bàn tay Païkan ôm lấy tay nàng. Eléa thở ra mãn nguyện và thiếp ngủ
trở lại.

Tiếng hú từ các máy báo động khiến họ giật mình bật dậy hốt hoảng.
— Gì vậy? Không thể như vậy được! - Eléa nói.
Païkan ấn chìa khóa của mình vào tấm biển hình ảnh. Bức tường

trước mặt họ sáng đèn và lõm xuống.

Gương mặt quen thuộc của người đọc thông báo với mái tóc đỏ xuất

hiện.

— ... động chung. Một vệ tinh không đăng ký số hiệu đang di chuyển

về phía Gondawa mà không đáp lại yêu cầu nhận dạng... Nó sắp xâm
nhập vào không phận chúng ta. Nếu vệ tinh tiếp tục không trả lời thì hệ
thống phòng thủ của chúng ta sẽ hành động. Tất cả mọi cư dân đang ở
bên ngoài cần lập tức trở về các thành phố. Tắt hết mọi đèn đuốc. Các
chương trình phát sóng trên mặt đất của chúng tôi tạm dừng. Nghe đây,
hết thông báo.

Hình ảnh trên tường dẹt ra chạm vào mặt phẳng và tắt ngấm.
— Mình phải đi xuống hả anh? - Eléa hỏi.
— Không. Em lại đây...
Chàng cầm tấm chăn quấn quanh người Eléa và đưa nàng ra sân

thượng. Họ lướt đi giữa những tán lá thấp của cây cọ lụa và đứng tựa
vào lan can.

Bầu trời không trăng thẫm màu, muôn vàn tinh tú sáng lấp lánh.

Những quả bóng màu sáng đèn của các thiết bị đang bay, cái nhỏ cái to
tùy theo độ cao của chúng, đang thay đổi lộ trình và tất cả dường như bị
hút bởi một luồng về cùng một hướng, là Khẩu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.