ĐÊM KHOÁI LẠC - Trang 185

Khi cánh cửa garage đóng lại sau lưng họ, Kẻ Săn Đêm giúp cô ra khỏi

xe. Anh thả cho con Terminator chạy rông trong vườn, rồi dẫn cô vào trong
ngôi nhà đồ sộ. Cô cố gắng thu hết mọi thứ vào trong mắt khi họ đi dọc
theo một hành lang nhỏ vào bếp. Trong bếp có một người phụ nữ già lai
giữa người Tây Ban Nhà và người Bồ Đào Nha đang lấy một món gì đó
trông có vẻ ngon lành ra khỏi tủ nướng.

Nhà bếp vừa to, vừa rộng, với vô số dụng cụ theo phong cách cổ điển

bằng thép không rỉ treo khắp trên bức tường xanh lá cây thẫm màu. Trên
mặt bàn bằng đá cẩm thạch cũng đặt vô số dụng cụ nhà bếp với cùng kiểu
thiết kế và chất liệu.

“Rosa,” Kẻ Săn Đêm vừa đặt chìa khóa lên cái bàn kê sát cửa ra vào vừa

nói với vẻ khó chịu và đầy uy quyền . “Bà đang làm cái quái gì ở đây thế hả
?”

Rosa nhảy dựng lên, đưa tay ôm ngực. “Ôi trời đất thánh thần ơi, mười

năm nay cậu cứ làm tôi sợ đứng tim.”

“Nếu bà mà không nghe lời bác sĩ khuyên thì tôi không chỉ dọa bà có thế

thôi đâu. Chúng ta đã có thỏa thuận rồi mà. Có cần tôi phải gọi cho Miguel
lần nữa không ?”

Bà nhíu nhíu đôi mắt nâu nhìn anh trong khi đặt chảo gà lên trên bếp.

“Giờ thì lại còn dám đe dọa tôi nữa cơ đấy. Ta là người đẻ ra thằng nhóc đó
đó, và ta không để cho nó lên mặt dạy đời bà già ny đâu. Và cả cậu cũng thể
đó. Ta đã chăm sóc ngôi nhà này từ lâu, rất lâu, trước cả khi cậu ra đời. Rõ
chứ ?”

“Vâng, thưa bà.”

Rosa hơi khựng lại khi nhìn thấy Amanda. Rồi tiếp theo là một nụ cười

thân thiện mở rộng trên mặt. “Hân hạnh được gặp cô, m’ijo”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.