ĐÊM KHOÁI LẠC - Trang 195

Cô xứng đáng được hưởng một cuộc sống đầy đủ và buồn chán. Mọi

người đều xứng đáng được có một cơ hội biến giấc mơ thành sự thật.

Anh nuốt cục nghẹn xuống dạ dày, cổ họng đau nhói vì niềm đam mê

vụt tắt. Anh biết, vào chính lúc đó, anh đã cố trục xuất cô khỏi suy nghĩ của
bản thân.

Cô không bao giờ có thể thuộc về anh.

Số phận của cô là quay trở lại với gia đình, và những người thân thực

tâm yêu mến cô, rồi cô sẽ tìm được một con người bình thường, một người
có thể …

Suy nghĩ đó bị cắt đứt trong tâm tưởng. Quá bi thương, quá đau đớn để

thành toàn dòng suy tưởng đó.

“Vì bản thân em,” anh thì thầm, cố chống lại thôi thúc được chạm tay

vào làn tóc đó, “anh chúc điều đó sẽ thành sự thật, nhưng anh e rằng với
quyền năng tiềm ẩn mà em đang nắm giữ, và với niềm đam mê điên cuồng
săn ma cà rồng của Tabitha, trong mấy ngày tới, sống một cuộc đời buồn
chán là điều không thể nào.

Cô tránh ánh mắt của anh. “Em không có năng lực gì cả.” Giọng cô

đanh gọn, nhưng sự tự tin khi nãy đã không còn.

Anh chồm tới, chạm tay vào cằm cô, cố tìm cách an ủi những lo lắng

hằn lên trên mặt cô, xoa dịu nỗi đau mà anh không thể hiểu. Sao cô lại
không nhận ra món quà mà mình được nhận ?

“Em không thể chối cãi điều đó, Amanda, quyền năng đó đã tồn tại

trong em. Em có linh cảm và cả thần giao cách cảm. Dự cảm và thấu cảm.
Cũng gần giống như Tabitha, nhưng năng lực của em mạnh hơn cô ấy rất
nhiều lần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.