ĐÊM KHOÁI LẠC - Trang 196

Tia sáng ngọc bích lại lấp lánh trong mắt cô. “Anh nói dối.”

Lời buộc tội khiến anh ngạc nhiên. “Sao anh phải nói dối ?”

“Cô nuốt nước miếng. “Em không biết, chỉ biết là em không có năng lực

gì cả.”

“Sao em lại sợ chuyện đó ?”

“Bởi vì …”

Anh nghiêng đầu chờ đợi cô kết thúc câu nói.

“Bởi vì ?” anh thúc giục.

Cô ngước nhìn anh, nỗi đau trong đôi mắt ấy giữ chặt lấy hơi thở của

anh. “Khi em mười lăm tuổi,” cô thì thầm. “Em có một giấc mơ,” nước mắt
lăn dài trên má trong khi tay cô giữ chặt lấy cái bàn dài bên cạnh. “Những
cơn mơ như thế thường xuất hiện. Tất cả đều trở thành sự thật. Bạn thân của
em mất trong tai nạn xe hơi. Em đã trông thấy cô ấy. Cảm thấy nỗi đau của
cô ấy, có thể nghe thấy từng suy nghĩ cuối cùng trước khi cô ấy từ giã cõi
đời.”

Kyrian nghiến chặt răng như cô ngăn lại nỗi đau đang trỗi dậy trong

giọng nói đó. Anh chồm tới, nắm chặt tay cô. Những ngón tay buốt giá run
run.

“Khi gặp cô ấy trong trường, em đã cố làm mọi cách để cô ấy không về

nhà cùng Bobby Thibideaux. Em kể cho cô ấy nghe về giấc mơ đó,” nước
mắt lại rơi. “Nhưng cô ấy không chịu nghe. Cô ấy bảo rằng em thật ngu
ngốc, thật ích kỷ và đầy ghen tị chỉ vì cậu ấy thích cô ấy chứ không phải
em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.