ĐÊM KHOÁI LẠC - Trang 216

Thế cho nên anh mới đau lòng đến vậy.

“Chắc là anh yêu họ lắm.”

Anh gật đầu.

“Họ thế nào.”

Anh bước xa khỏi bức tượng. “Họ kết hôn và sống hạnh phúc mãi mãi.

Diana đặt tên con đầu lòng theo tên anh.

Môi cô phớt một nụ cười gượng gạo, phải cố gắng lắm cô mới có thể

nhếch môi được đến thế. Đó là vì mối quan hệ giữa hai người bọn họ. Cô có
thể hiểu được cảm xúc của anh. Cô vẫn còn nhớ khi hai người còn trong xe,
anh đã kể cho cô nghe về Althea. Althea đã cắt ngắn mái tóc dài, vàng óng
của mình vì người anh trai đã mất. Chắc hẳn họ cũng yêu anh như anh yêu
họ.

“Họ nghĩ sao về việc anh trở thành Kẻ Săn Đêm ?”

Anh hắng giọng. “Họ không bao giờ biết điều đó. Với họ, anh đã chết

rồi.”

“Vậy thì sao anh lại biết nhiều chuyện về -“

“Khi họ còn sống, anh có thể nghe thấy họ nói chuyện. Cảm thấy họ,

cũng giống như cảm giác của em mỗi khi Tabitha gặp chuyện.”

Một cảm giác rùng mình ớn lạnh. “Làm sao mà anh biết được chuyện

đó.”

“Anh đã nói với em rồi, anh có thể cảm nhận được quyền năng của em.”

Lại một cơn rùng mình chạy dọc theo xương sống khi cô tự hỏi liệu

mình có thể giấu anh được chuyện gì đây. “Anh đúng là một người đáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.