“Ok! Mời xoay người, nhìn bên này, … Đúng rồi, biểu cảm (biểu hiện
cảm xúc) rất tốt” Thợ chụp ảnh thay đổi góc độ, những poster tuyên truyền
đã được chụp xong, bắt đầu quay quảng cáo.
“Tới lúc đó, Tiêu tiểu thư chỉ cần đi chậm chậm dọc theo hành lang,
trên mặt mang theo một chút uể oải và thất vọng, sau đó bỗng nhiên phát
hiện người trong lòng đang từ ngoài cổng đi vào, cầm trên tay một chiếc
nhẫn kim cương…” Đạo diễn quảng cáo nói qua loa nội dung kịch bản cho
Tiêu Tiêu nghe, với những diễn viên xuất thân như cô mà nói, căn bản
không thành vấn đề.
Đạo diễn đã từng xem những bộ phim truyền hình mà Tiêu Tiêu tham
gia, kỹ thuật đúng là rất già dặn, một tập quảng cáo này đối với cô mà nói
chỉ là việc nhỏ thôi. Vì thế cũng không cần nhiều lời, anh ta lập tức chỉ đạo
cho những nhân viên trường quay chuẩn bị bố cảnh thật tốt, rồi bảo thợ
trang điểm giúp Tiêu Tiêu dặm chút phấn, bắt đầu quay hình.
Tiêu Tiêu cầm cây dù nhỏ, trên mặt lộ vẻ chán nản, không đến mức
buồn rầu ảo não, mặt mày ủ ê, chỉ hơi nhíu mày, mang theo vẻ băn khoăn
nhàn nhạt.
Đạo diễn vừa lòng mà gật đầu, rõ ràng thể hiện của Tiêu Tiêu còn tốt
hơn tưởng tượng của anh ta.
Cho dù là cảm xúc hay nét mặt, thậm chí là vẻ sang trọng mà tao nhã
trong lúc bước đi, đều đã thể hiện hình ảnh cô gái quý tộc vô cùng tinh tế.
Tiêu Tiêu bỗng nhiên quay đầu lại, cô biết ngay cánh cổng kia, cái vị
gọi là người trong lòng sẽ xuất hiện.
Đạo diễn cũng đã nói, người trong lòng này chỉ để lộ ra cánh tay và
cằm, tuyệt đối không để khán giả nhìn thấy toàn bộ. Dù sao nữ chính là
Tiêu Tiêu, nam chính chỉ làm nền thôi, chỉ cần một đôi tay là được.