ĐÊM NOËL - Trang 115

Oanh:
- Tụi mình đi chơi đi. Bây giờ đi ăn trưa, rồi vào Đầm Sen. Đi nhé?
Thấy Lan Oanh ngần ngừ, cô kéo tay Lan Oanh một cách cương quyết:
- Không có đắn đo gì cả. Đi!
Luân An hơi mất hứng khi có Lan Oanh. Anh rất muốn gặp riêng cô với
những giây phút thú vị bên nhau, nhưng anh cũng không để lộ điều gì đó ra
và mời một cách nhiệt tình:
- Đi đi, Lan Oanh. Đi chơi cho vui
- Nhưng, bây giờ trưa quá rồi, hay là để chiều đi
- Bộ mi mệt hả? Làm như bà già không bằng
Nói rồi, cô lôi Lan Oanh đi ra cổng. Cả ba đến một quán ăn trưa. Lúc ra
ngoài đường,Thục Hiền đề nghị:
- Hay bây giờ đi hát karaoke. Đúng rồi, vào đi cho đỡ nắng. Đi!
Lan Oanh nhìn vẻ hăng hái của Thục Hiền. Cô không còn cách nào khác
hơn là gật đầu. Cả ba đi tìm một phòng. Hình như lâu ngày không được hát
nên Thục Hiền có vẻ hứng chí. Cô hát hết bản này đến bản khác. Lan Oanh
hát vài bản đã mệt đứt hơi, nhưng Thục Hiền không tỏ vẻ gì uể oải. Luân
An thì chiều cô tối đa. Khi cô chịu về thì đã hai giờ. Ai cũng mệt phờ. Đến
lúc ấy, Thục Hiền mới chịu về.
Bà Phương làm ra vẻ không để ý cô về trễ, thậm chí còn rất hài lòng. Nếu
cô về sớm một chút thì gặp cú điện thoại của Lập Huy gọi. Bà không nói gì
với cô nhiều, chỉ buông một câu:
- Lúc sáng, có cậu tên An tìm cô đó
- Con biết rồi
Cô đi lên phòng. Bà Phương nhìn theo đầy ác ý. Trong lòng bà bây giờ chỉ
còn ý nghĩ làm thế nào để cô phải điêu đứng, để cô trả giá đã gây ra cho
Phương Ngân.
Ngoài dự đoán của Thục Hiền. Buổi tối, Luân An lại đến rủ cô đi chơi.
Trong lúc cô thay đồ trong phòng của mình thì ở trên lầu, ông Quyền hậm
hực đi tới đi lui:
- Con này thật quá quắt! Bây giờ lại giao du với bọn đầu đường xó chợ đó.
Em biết thằng đó là ai không? Nó làm nghề gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.