ĐÊM NOËL - Trang 113

được. Sao mày không khôn như nó cho tao nhờ?
Phương Ngân cúi gằm mặt, ngồi im. Từ lúc Lập Huy xuất hiện rồi biến
mất, cô đã trải qua những ngày sống trên thiên đường để rồi rơi xuống địa
ngục. Cô thất vọng đến nỗi muốn trốn đi đâu thật xa, vậy mà còn phải chịu
đựng sự chì chiết của mẹ. Cô đau khổ ghê gớm
Cô giận Thục Hiền. Làm sao cô dám đặt mình ngang hàng với Thục Hiền
mà giận. Cô chỉ biết âm thầm chịu đựng sự thất tình. Phương Ngân không
có cuộc sống riêng nên khi Lập Huy xuất hiện, cô chỉ tiếp xúc vài lần mà
đã tưởng tượng đủ thứ. Cộng với sự vẽ vời của mẹ, cô suốt ngày sống trên
mây, ấp ủ mối tình với vị hoàng tử của mình. Vậy mà anh rút lui không một
lời giải thích, làm sao cô không thấy đau.
Vẻ mặt buồn bã của Phương Ngân không làm bà Phương thấy hối hận,
ngược lại chỉ càng làm bà thêm bực mình. Bà muốn cô phải hoạt bát như
Thục Hiền. Vậy mà tối ngày cô cứ đa sầu đa cảm, uỷ mị yếu đuối. Càng lo
cho cô, bà càng thấy tức điên cả người.
Bà đứng dậy, bỏ đi ra ngoài. Ngang phòng khách, thấy dì Mười đang nói
chuyện với ai đó ngoài cổng, bà đi ra:
Dì Mười quay lại:
- Dạ, cậu này. . .
Người thanh niên lập tức cướp lời:
- Dạ, con là bạn của Thục Hiền, tên Luân An. Con mới về nước hôm qua,
sáng nay vội đến thăm cổ
Bà Phương nhìn Luân An từ đầu đến chân, nụ cười ác ý kín đáo nở trên
môi. Bà lập tức niềm nở:
- Vào nhà đi cháu
Dì Mười miễn cưỡng mở cửa. Bạn Thục Hiền mà như thế này sao? Tóc tai
thậm thượt như con gái, ăn mặc hoa hoè rồng rắn. Ông Quyền mà thấy thì
chết Thục Hiền
Bà Phương tiếp Luân An niềm nở. Dĩ nhiên ba không đui đến mức không
chướng mắt về ngoại hình của anh. Nhưng càng chướng mắt bà càng thấy
thích thú. Để Lập Huy biết được cậu ta đã chọn con bé thế nào?
Bà đẩy ly nước đến trước mặt anh, cười niềm nở:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.