ĐÊM NOËL - Trang 120

Anh đứng dậy, đến lấy bia cho Luân Quốc và nước ngọt cho Thục Hiền.
Luân Quốc giằng lấy ly nước ngọt và đưa lại Thục Hiền lon bia
- Tối nay em không được uống nước ngọt mà phải say một chút để mừng
cuộc họp mặt của bọn mình.
Luân An vội giơ tay cản lại:
- Vừa thôi mày. Tha cho Hiền đi
Nhưng Thục HIền đã hăng hái:
- Đâu có sao, uống bia một chút thì nhằm gì
Cô giơ lon bia lên:
- Vào, mừng cuộc gặp nhau của ban nhạc cũ.
Luân Quốc có vẻ thú vị:
- Chịu chơi như vậy mới là Thục Hiền chứ
Anh giằng lon bia trên tay Luân An, nâng lên. Thục Hiền tỉnh bơ uống một
hơi, rồi giơ lên:
- Gần hết rồi này. Hay không?
- Hoan hô Thục Hiền
Luân Quốc vỗ tay thật lớn, làm vài cặp quay lại nhìn họ. Anh giơ tay về
phía họ ra dấu chào, rồi quay lại nhìn Thục Hiền:
- Em lúc nào cũng dễ thương. Nếu không có thằng An thì anh tình nguyện
chết dưới chân em đó Thục Hiền
Luân An đập lên vai anh:
- Say chưa mà nói tầm bậy đó ông?
- Làm gì có chuyện say
Thục Hiền vui vẻ kéo tay hai người:
- Mình ra nhảy đi. Nhảy ba người cho vui
Cả ba trở ra sân, nhảy một cách tưng bửng, ồn ào. Luân An có vẻ trầm hơn.
Còn Luân Quốc thì có vẻ huýt sáo nhộn như trẻ con. Cả ba nhảy đến lúc
Thục Hiền mệt phờ đòi nghỉ mới thôi
Khi tan tiệc thì trời đã khuya. Luân An đưa Thục Hiền về. Anh ngừng xe ở
cổng. Thục Hiền say váng vất bước xuống, khẽ vẫy tay:
- Bai nghe. Em vô đây
Luân An vẫn ngồi trên xe:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.