ĐÊM NOËL - Trang 122

Anh quay lưng đi về xe, bình tĩnh nổ máy. Thục Hiền bước vào sân. Dì
Mười khóa cổng lại rồi đi theo cô:
- Cô làm vậy là bậy rồi đó, cô Hiền. Tui nghĩ cậu Huy đứng ngoài kia đón
cô lâu lắm. Sao cô không nói gì hết vậy?Cô uống rượu hả cô Hiền?
- Không có, con uống bia
- Trời ơi! Vậy là cậu Huy biết rồi. Chắc cậu ấy giận lắm
Thục Hiền ngất ngưởng đi lên lầu, mệt và buồn ngủ đến díp mắt. Cô nghe
dì Mười nói một cách lơ mơ. Cô đẩy cửa phòng, chỉ kịp tháo giầy rồi lăn ra
giường ngủ mê mệt.
Hôm sau Lập Huy đến đón cô ở cổng trường. Anh ngồi trên xe nhìn cô đi
ra. Thục HIền đến đứng trước mặt anh có vẻ biết lỗi:
- Hôm qua anh về có khuya không?
- Em lên xe đi - Lập Huy nghiêm nghị
Thục Hiền khẽ vẫy tay chào Lan Oanh, rồi ngồi lên phía sau Lập Huy,
choàng tay ngang người anh:
- Anh đưa em đi đâu vậy?
Lập Huy không trả lời. Anh có vẻ suy nghĩ chuyện gì đó. Chờ mãi không
thấy anh nói gì, Thục Hiền giật giật áo anh:
- Em hỏi anh đưa em đi đâu?
- Cứ đi rồi sẽ biết
Thục Hiền thôi không hỏi nữa. Cô nghiêng người nhìn xe cộ ở phía trước,
rồi nhìn vào kính chiếu hậu. Trong đó là khuôn mặt Lập Huy với vẻ lầm lì
đến khó chịu. Nãy giờ anh có vẻ ít nói và lạnh lùng làm sao ấy. Cô rất ghét
ai có thái độ như vậy đối với cô, nhất là Lập Huy. Nhưng cô không biết nói
thế nào để anh bỏ vẻ mặt đe dọa đó đi. Thật là bực mình!
Lập Huy đưa cô về nhà. Anh lẳng lặng mở cửa và dắt xe vào trong. Thục
Hiền đứng lóng ngóng chờ anh. Cô thật sự không biết làm gì với thái độ
lạnh nhạt của anh. Cô ngồi phịch xuống salon, nhăn nhó
- Anh bực mình em thì cứ nói ra đi. Nãy giờ anh cứ im trầm ngâm như ông
cụ, thấy ghét quá
Lập Huy như không để ý vẻ phản đối của Thục HIền. Anh ngồi xuống đối
diện với cô:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.