ĐÊM NOËL - Trang 151

cô chỉ thích nói ngọt và âu yếm. Ngay lúc này cũng vậy, anh không muốn
cô thân thiện với Luân An. Và cô thì sẽ sẵn sàng huỷ bỏ chuyến đi, nếu Lập
Huy năn nỉ dịu dàng hơn nữa. Vậy mà anh lại thích cách nói ra lệnh hơn
Thấy cô ngồi yên,Lập Huy tiếp tục nghiêm giọng:
- Em có thể sống tự do, nhưng không được buông thả. Em thừa biết Luân
An có tình ý với em, vậy mà em vẫn quan hệ thoải mái, thân mật. Lẽ ra em
phải biết giới hạn lại chứ
Thục Hiền cau mặt:
- Tôi ghét kiểu nói chuyện áp đặt đó lắm, anh biết không?Anh đâu phải là
ba tôi
Đến phiên Lập Huy hết chịu nổi. Anh lạnh lùng:
- Nếu được sự giáo dục của ba em thì em đã không sống phóng túng thế
này
- Anh nói gì?Anh. . .
Thục Hiền ngừng bặt, tức nghẹn giọng. Đúng là một sự miệt thị quá mức.
Mặt cô tím lại:
- Có nghĩa là anh nói tôi vô giáo dục, đến cả cha cũng bỏ rơi không ngó
ngàng tới và tôi là người thân thì anh đã không coi thường tôi như vậy. Thì
ra trong thâm tâm anh đã khinh khi tôi. Anh. . . anh cút khỏi nhà tôi ngay
Lập Huy hơi bất ngờ trước phản ứng của Thục Hiền. Anh hơi cau mặt:
- Em nói gì vậy?Có chịu hiểu đúng những gì anh nói không?
Thục Hiền nói như hét:
- Như vậy mà không chịu đúng ý anh sao?Ra khỏi nhà tôi ngay
Cô nhảy xuống chếc ghế xích đu, đến đứng trước mặt Lập Huy, mặt long
lanh nước:
- Đến mức như vậy thì không có gì để nói nữa. Anh về đi
Lập Huy ấn cô ngồi xuống:
- Em làm gì ầm ĩ lên vậy? Nói chuyện này chưa xong đã nhảy sang chuyện
khác. Em muốn anh điên đầu phải không?
Thục Hiền đẩy anh ra:
- Tôi không muốn nghe anh nói bất cứ chuyện gì nữa. Anh có về không?
- Nãy giờ em đuổi anh mấy lần rồi? Anh chỉ lỡ lời một lần, em đã làm đùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.