ĐÊM NOËL - Trang 170

Phương Ngân cũng chồm tới phía trước ngạc nhiên nhìn. Thục Hiền cười
thản nhiên nhìn lại mọi người và nhìn thẳng Lập Huy, môi hếch lên như
thách thức. Anh nghiêm nghị quay mặt đi chỗ khác. Đối với Thục Hiền thì
đó là thái độ bàng quan, hờ hững. Cảm giác bị khiêu khích biến thành sự
căm ghét cùng cực, cô quay qua phía ông Quyền:
- Sao ba không nói gì hết vậy? Anh An đang chờ ý iến của ba kìa. Ba đồng
ý nha ba?
Vẻ mặt ông Quyền vẫn nghiêm khắc, rõ ràng ông phải cố kiềm chế để khỏi
quát lên:
- Tại sao gấp vậy? Chuyện gì cũng từ từ chứ con
Thục Hiền bướng bỉnh:
- Nhưng con thích cưới sớm. Con không chờ nổi nữa. Con thích sống
chung nhà với anh An
Thanh Thư đá vào chân cô một cái như nhắc nhở. Nhưng Thục Hiền vẫn
tỉnh bơ:
- Con chán sống một mình lắm rồi
Ông Quyền hầm hầm nhìn cô, rồi bất chợt quay qua Luân An:
- Cậu cứ về đi. Để gia đình tôi bàn lại
Bị đuổi thẳng thừng, Luân An hơi quê. Anh nhìn Thục hiền hội ý. Thanh
Thư vội nói đỡ:
- Đề nghị của anh đột ngột quá nên ba tôi chưa trả lời được. Anh cứ về đi
bàn lại với gia đình đã
Luân An hiểu là mình nên rút lui. Anh đứng dậy chào mọi người. Thục
Hiền định đứng lên thì Thanh Thư đã cản lại
Rồi cô tiễn Luân An ra cửa. Cô gượng gạo:
- Ba tôi có hơi nóng một chút. Xin lỗi nghe anh An
- Dạ không sao. Nhưng. . . tôi hi vọng là chị ủng hộ chúng tôi
- Cũng chưa biết nữa chuyện này bất ngờ quá
- Tôi hiểu. Chào chị
Thanh Thư nhìn Luân An đi ra. Cô khẽ thở dài rồi quay vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.