ĐÊM NOËL - Trang 31

- Không sợ, chỉ không thích ở ngoài đường, lạnh lắm
Luân Vũ búng tay cái tách:
- Okie. Bảo đảm em sẽ về lúc 10h59 . Lên xe đi!
Thục Hiền bậm môi, bước lên phía sau anh. Luân Vũ quay lại:
- Cứ vịn thoải mái, nếu còn sợ, em có thể tự nhiên ôm eo. Anh không tính
tiền đâu
- Vô duyên!
Thục Hiền đấm vai Luân Vũ một cái, nhưng anh vẫn tỉnh bơ:
- Chuẩn bị tinh thần nghe!
Vút một cái, chiếc xe lao đi như tên bắn, luồn lách qua các xe khác một
cách tài tình. Thục Hiền cẩn thận vịn chặt lấy áo Luân Vũ. Cô không thấy
sợ tí nào, thậm chí còn thích những lúc xe nghiêng qua một bên để tránh xe
khác. Chẳng bao lâu, cả hai đã rời thành phố và chạy như bay trên xa lộ.
Luân Vũ hỏi lớn, giọng bạt đi vì gió:
- Sợ không?
- Không hề! Em thích phóng xe thế này lắm, vì có cảm tưởng mình đang
bay ấy. Anh xem Janet Jackson khi hát bài “Run way” bà ấy “bay” hết nơi
này đến nơi khác. Thích dễ sợ
- Chà, có máu phiêu lưu nhỉ!
- Có chút chút. Còn anh?
- Dĩ nhiên là thích phiêu lưu
- Về mọi mặt chứ?
- Về mọi mặt, kể cả tình cảm. Này, đi với anh tối nay, em có thấy mình
phiêu lưu không?
- Có quá đi chứ. Cả một sự phiêu lưu mạo hiểm
Luân Vũ quay lại:
- Không mạo hiểm đâu. Bảo đảm là sẽ không làm gì để em sợ. Từ đó giờ,
anh chưa làm gì để con gái sợ cả
Thục Hiền thấy một chút tức tức:
- Nói vậy là anh hay chở bạn gái đi thế này lắm chứ gì? Em là cô thứ mấy
trăm vậy?
- Nó nghe giống ghen quá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.