“Brooke à, lúc khác mình nói chuyện này được không em? Em
biết là anh chỉ nói giỡn thôi mà.”
“Không, em muốn nói chuyện này ngay bây giờ. Chính xác thì
anh ám chỉ điều gì bằng cái câu đó?”
Trong tích tắc Julian đã vụt đến bên cạnh cô, ngay lập tức anh
cảm thấy ân hận. “Rookie, thực sự đó chỉ là một câu nói đùa mà. Em
biết anh yêu ngoại hình hiện tại của em và sẽ không thay đổi nó chút
nào. Anh tuyệt đối, ờ, không muốn em cảm thấy không thoải mái.>
Randy đưa tay ra nắm lấy tay Michelle và tuyên bố “Bọn anh sẽ
sắp xếp mọi thứ trong nhà. Đấy, để anh mang những cái túi này. Khi
nào các em muốn thì vào nhà nhé.”
Brooke đợi cho họ đóng hẳn lớp cửa ngoài. “Chính xác thì tại
sao em lại phải cảm thấy không thoải mái? Em đâu phải siêu mẫu, em
biết thế, nhưng có ai là siêu mẫu đâu cơ chứ?”
“Không, anh biết, chỉ là...” Anh đá mũi đôi đôi giày thể thao
Converse vào bậc thềm rồi ngồi xuống.
“Chỉ là gì cơ?”
“Chả gì cả. Em biết là anh thấy em đẹp tuyệt. Chỉ là Leo nghĩ
rằng em có thể cảm thấy không thoải mái về mặt hình ảnh trước
công chúng, và, em biết đấy, những việc đại loại như thế?”
Anh nhìn cô, chờ đợi, nhưng cô quá đỗi kinh ngạc không thốt
nên lời.
“Brooke…”
Cô rút trong ví ra một thanh kẹo cao su và nhìn chằm chằm
xuống đất.