ĐÊM TÂN HÔN - Trang 117

“Được rồi,” tôi nói sau một phút suy nghĩ. “Chỉ cần trả lời một câu này

thôi. Nếu tôi gặp anh ta, và anh ta kể chuyện cười, liệu tôi có phải giả vờ thấy
buồn cười không?” “Hãy đề phòng khi nào anh ấy bắt đầu kết tội đồ bò.”
Cuối cùng Lorcancũng ngẩng lên, miệng giật giật. “Và nhớ cười. Nếu không
anh ấy sẽ bực mình.”

“Đồ bò.” Tôi lưu ý trong đầu. “OK. Cảm ơn đã báo trước. Vậy có cái gì

đáng khen về anh chàng này không?”

“Ồ.” Lorcan có vẻ giật mình. “Có chứ! Khi nào Ben đang phấn chấn thì,

tin tôi đi, chẳng có ai làm bầu bạn vui hơn anh ấy đâu. Anh ấy rất dễ thương.
Anh ấy rất hài hước. Tôi có thể hiểu làm sao em chị lại mê anh ấy. Khi nào
gặp anh ấy, chị cũng sẽ hiểu.”

Tôi lại uống thêm một ngụm. Tôi cũng bắt đầu dãn ra. “Chà, cũng có thể

anh ta sẽ thành em rể tôi. Nhưng ít nhất thì chuyện ấy cũng không xảy ra hôm
nay. Nhiệm vụ hoàn thành.”

“Tôi sẽ nói chuyện với Ben sau.” Lorcan gật đầu. “Để tin chắc anh ấy

không vướng phải ý tưởng ngốc nghếch nào nữa.”

Ngay lập tức tôi thấy cáu kỉnh. Tôi vừa bảo “Nhiệm vụ hoàn thành”,

không phải sao?

“Anh không cần nói chuyện với Ben,” tôi lễ độ đáp. “Tôi đã xử lý xong cả

rồi. Giờ thì không có chuyện Lottie sẽ vội vàng cưới xin gì nữa. Tôi thì sẽ để
họ yên.”

“Không hại gì đâu.” Trông anh ta không có vẻ chùn bước. “Để củng cố lại

quyết định thôi.”

“Có hại chứ!” Tôi đập sầm cốc rượu xuống. “Đừng củng cố cái gì hết! Tôi

đã mất nửa tiếng tìm cách khiến Lottie nghĩ lùi đám cưới lại là ý định của nó.
Tôi rất tinh vi. Tôi rất cẩn thận. Tôi không nhào vào để... để giáng một đòn
búa tạ.”

Nét mặt anh ta không động đậy mảy may. Đây rõ là một kẻ cuồng kiểm

soát. Nhưng tôi cũng thế. Và đây là em gái tôi.

“Đừng nói chuyện với Ben,” tôi ra lệnh. “Để đó đi. Nhẹ nhàng tiếp cận ắt

sẽ thành công.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.