ĐÊM TÂN HÔN - Trang 116

Ben trên Staffordshire. Đầu tiên tôi chỉ định nghỉ vài ngày ở đấy, ra ngoài đi
bộ, cho nhẹ đầu. Nhưng dần dà tôi tham gia vào việc của công ty. Từ đó tôi
chưa hề nghỉ.”

“Staffordshire à?” tôi kinh ngạc hỏi. “Thế không phải anh sống ở London

ư?”

“Chúng tôi có văn phòng ở London, tất nhiên.” Anh ta nhún vai. “Tôi đi đi

lại lại giữa hai bên, nhưng ở trên đó thích hơn. Phong cảnh rất đẹp. Các nhà
máy giấy đặt trong một điền trang nông thôn. Văn phòng ở khu nhà chính,
khu nhà ở. Nhà được xếp hạng A bảo tồn đấy. Chị có xem bộ Highton Hall
trên BBC không?” anh ta thêm. “Nhà chúng tôi đấy. Họ quay mất tám tuần.
Cũng đem lại cho chúng tôi ít tiền.”

“Highton Hall?” Tôi trợn mắt nhìn anh ta. “Ồ. Chỗ đó đẹp kinh khủng. Và

rộng kinh khủng nữa!”

Lorcan gật đầu. “Rất nhiều công nhân sống ở các nhà con trong điền trang.

Chúng tôi có mở tour tham quan nhà chính, các nhà máy, miền rừng xung
quanh, chạy các dự án bảo tồn trong vùng... Khá đặc biệt.” Mắt anh ta lấp
lánh.

“Phải.” Tôi đang cố tiêu hóa thông tin. “Vậy là anh chuyển sang làm việc

cho công ty - nhưng Ben thì không thích?”

“Không, cho đến khi cha anh ấy ốm và anh ấy phải đối mặt với thực tế, là

anh ấy sẽ thừa kế chốn này,” Lorcan nói thẳng. “Trước đó thì anh ấy tìm đủ
cách trốn tránh. Anh ấy đi học làm diễn viên, anh ấy thử diễn hài trước công
chúng...”

“Vậy đúng là anh ta!” Tôi đặt bộp cốc rượu xuống. “Tôi đã tìm anh ta trên

Google và chỉ thấy nhận xét về khả năng tấu hài. Nhận xét rất dở. Anh ta kém
đến thế à?”

Lorcan đung đưa cốc, nhìn chăm chăm mấy viên đá còn lại. “Anh cứ nói.”

Tôi hạ giọng. “Tôi không bảo ai đâu. Anh ta tệ hại lắm hả?” Lorcan không
đáp. Ồ, tất nhiên rồi. Anh ta không muốn nói xấu bạn thân của mình. Tôi tôn
trọng chuyện đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.