ĐÊM TÂN HÔN - Trang 122

đẩy thẳng lại ghế, Lorcan nhìn tôi và mi mắt hơi rung. Anh ta cũng đang nghĩ
chuyện gì đó. Mắt anh ta liếc về phía chân tôi và tôi tiện thể đổi tư thế ngồi
cho váy tụt lên cao hơn. Tôi cá là anh ta thích cắn. Không hiểu tại sao. Chỉ là
bản năng mách bảo thôi. Tôi không biết nói gì nữa. Trong đầu tôi không còn
nghĩ ra chuyện gì vui vẻ cả. Mình muốn uống thêm hai cốc nữa, tôi quyết
định. Hai cốc là đủ. Và rồi... “Thế.” Tôi phá vỡ im lặng. “Thế.” Lorcan gật
đầu, rồi tiện miệng nói tiếp, “Vậy chị có phải về với con không?” “Hôm nay
thì không. Nó ngủ ở nhà bạn.” Và giờ thì anh ta đang nhìn thẳng vào tôi còn
họng tôi bỗng nghẹn lại vì ham muốn. Lâu lắm rồi. Lâu quá rồi. Tất nhiên
đừng hòng tôi thú nhận điều đó với anh ta. Nếu anh ta hỏi, tôi sẽ thản nhiên
nói, Ồ, tôi vừa cắt đứt một mối quan hệ chẳng đi đến đâu. Dễ dàng. Bình
thường. Chứ không phải: Tôi cô đơn quá, căng thẳng quá, tôi đang thèm điên
lên được, không chỉ sex mà còn cả cảm giác đụng chạm và gần gũi, cảm giác
có một người khác ở bên mình, ôm lấy mình, dù chỉ một đêm hay nửa đêm
hay một khoảng đêm thôi cũng được.

Đấy là điều tôi không định nói.
Một cô phục vụ xuất hiện, mang theo hai ly rượu mới. Cô ta đặt xuống rồi

ngắm nhìn bó hoa của tôi, và khuyết áo cài hoa của Lorcan. “Ồ! Anh chị sắp
kết hôn đấy à?” Tôi không tránh được liền cười phá lên. Câu hỏi không đúng
chỗ nhất quảđất. “Không. Không. Không hề.”

“Tuyệt đối không.” Lorcan khẳng định. “Chỉ là vì chúng tôi đang có

chương trình giảm giá sâm banh đặc biệt cho tiệc cưới,” cô ta vẫn kiên nhẫn.
“Chúng tôi tiếp rất nhiều khách dự tiệc cưới, vì văn phòng công chứng ở
ngay gần đây. Cô dâu chú rể có sắp tới cùng không?” “Thực tế thì, chúng tôi
theo chủ nghĩa phản đối hôn nhân,” tôi nói. “Khẩu hiệu của chúng tôi là: làm
tình chứ không làm tội.”

“Nào ăn mừng khẩu hiệu đó.” Lorcan nâng cốc, mắt lấp lánh. Cô phục vụ

nhìn Lorcan rồi nhìn tôi, cười không hiểu rồi rút lui. Tôi uống chừng nửa cốc.
Đầu tôi đang váng vất chiêng biêng và cơn thèm muốn lại ập đến. Tôi đang
hình dung môi anh ta đặt trên môi tôi, tay anh ta lột váy tôi... Ôi trời ơi. Tỉnh
lại đi Fliss. Anh ta chắc hẳn đang hình dung chuyến xe về nhà. Tôi nhìn đi
chỗ khác và khuấy cốc, kéo dài thời gian. Tôi không bao giờ chịu nỗi cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.