ĐÊM TÂN HÔN - Trang 160

Ông già kia rúm người sợ hãi, còn tôi nhướng mày nhìn Richard. Trời. Tôi

cũng không phiền nếu thỉnh thoảng được ai chiến đấu bảo vệ mình như thế
đâu.

Hơn nữa: tôi đoán đúng. Cậu ta chắc chắn là bò mộng chứ không phải sư

tử. Nếu là sư tử, thì giờ này cậu ta đã lén lút và kiên nhẫn đi rình Ben trong
bụi rậm. Nhưng Richard rất thẳng thắn nên sẽ không làm thế. Mà cậu ta sẽ
hùng hổ lao về phía mục tiêu gần nhất, dù có vì thế mà quệt vỡ một ngàn tách
trà trong lúc lao đi. Tạm nói vậy. Cửa đóng lại, cả hai băn khoăn nhìn nhau,
cứ như vụ ngắt lời vừa rồi đã thay đổi tình thế. “Tôi phải đi thôi,” Richard đột
ngột nói, gài khuy áo mưa.

“Cậu quay lại San Francisco à?” tôi hoang mang hỏi. “Cứ thế thôi à?” “Tất

nhiên.” “Nhưng còn Lottie thì sao?” “Thì sao? Cô ấy đã lấy chồng, tôi mong
cô ấy được hạnh phúc.” “Richard...” Tôi chớp mắt, không biết nói sao.

“Họ là một cặp thanh mai trúc mã và bây giờ họ tìm thấy nhau rồi. Hoàn

toàn hợp lý. Chúc họ may mắn thôi.”

Cậu ta đang buồn bực, tôi nhận ra. Buồn bực kinh khủng. Quai hàm cậu ta

đanh lại, mắt nhìn xa xăm. Ôi trời ơi, giờ thì tôi thấy ân hận lắm rồi. Lẽ ra tôi
không nên đọc nhật ký của nó lên. Tôi chỉ muốn lắc cho cậu ta tỉnh, bớt bình
chân như vại thôi.

“Thanh mai trúc mã gì chúng nó,” tôi nghiêm giọng nói. “Thế này,

Richard, nếu cậu còn quan tâm, thì cả hai đứa đều đang giữa cơn loạn óc toàn
tập. Lottie đã không tỉnh táo từ hồi bỏ cậu, còn cái anh Ben kia thì hình như
cũng đang khủng hoảng trung niên gì đó... Richard, nghe này. Xin cậu.” Tôi
đặt tay lên cánh tay cậu ta đến khi cậu ta chịu để ý. “Cuộc hôn nhân này
không được lâu đâu. Tôi tin chắc mà.” “Làm sao mà chị lại tin chắc được?”
Cậu ta cau mày, cứ như riêng việc dám làm cậu ta thêm hy vọng đã đủ khiến
tôi đáng ghét.

“Cảm giác thôi,” tôi nói vẻ bí ẩn. “Cứ gọi là trực giác làm chị đi.”
“Gọi là gì cũng được.” Cậu ta nhún vai. “Như thế cũng cần khối thời

gian.” Cậu ta quay trở vào phòng ngủ, xách va li. “Không, không có đâu!”
Tôi vội vã đuổi theo, nắm lấy vai bắt cậu ta dừng lại. “Ý tôi là... có thể là sớm
hơn cậu tưởng đấy. Sớm hơn nhiều. Vấn đề là, nếu tôi là cậu, tôi không bỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.