ĐÊM TÂN HÔN - Trang 273

nhìn theo khi thấy anh ta vội vã bỏ đi, đến bên mép hồ rồi ngồi đó ngay trước
lối vào phòng tắm hơi. Giờ thì làm sao nghe lỏm được nữa? Tôi cố lờ cảm
giác bức bối bằng cách chuyển sang bổ táo cho Noah ăn. Khi Lorcan trở lại,
tôi ép mình không được nhảy lên túm ve áo anh ta để đòi nghe thông tin. Mà
chỉ hỏi với giọng hối thúc vừa phải: “Sao? Họ đã làm chưa?”

Lorcan ném cho tôi ánh mắt ngỡ ngàng. “Chị chỉ quan tâm mỗi chuyện đó

thôi à?”

“Phải,” tôi đáp giọng thách thức.
“Thế thì chưa. Họ vừa tới nhà khách. Tôi đoán là họ dự định làm ở đó.”

Nhà khách? Tôi nhìn anh ta kinh hoảng. Ở đấy thì tôi làm sao với tới được.
Không có Nico. Ngoài tầm quyền lực của tôi. Khốn kiếp. Khốn khiếp. Rồi tôi
sẽ đến vừa vặn muộn... “Em gái chị quả là đáng giá đấy,” Lorcan hào hứng
tiếp. “Cô ấy đã nghĩ ra một ý tưởng tuyệt vời cho công ty. Chúng tôi khá yếu
về mặt nghiên cứu phát triển, điều này tôi đã biết một thời gian rồi. Nhưng cô
ấy đề nghị chúng tôi hợp tác với một dự án ở Nottingham cô có quen. Đấy là
một nhóm khá nhỏ, nên tôi vẫn chưa biết họ, nhưng nghe thì có vẻ liên quan
trực tiếp đến chúng tôi. Chúng tôi có thể lập nguồn đầu tư chung nào đó. Ý
tưởng tuyệt vời.” “À phải,” tôi nói, vẫn đang mải nghĩ chuyện kia. “Cái đó thì
nó biết rõ lắm.

Nó làm ở công ty dược mà. Suốt ngày đi gặp đám làm khoa học.” “Chính

xác thì cô ấy làm gì?” “Tuyển dụng.” “Tuyển dụng?” Tôi ngẩng lên thấy mắt
anh ta đã sáng rỡ. “Chúng tôi đang cần trưởng nhân sự mới! Thật tuyệt hảo!”
“Hả?” “Cô ấy có thể lên làm trưởng ban, tiếp tục đưa ra các ý tưởng tốt, tham
gia vào công việc của công ty...” Tôi thấy đầu óc anh ta đang chạy rào rào.
“Đây đúng là những gì Ben cần! Một cô vợ đồng thời làm đối tác kinh doanh.
Một trợ thủ. Một người đồng hành và...”

“Dừng ngay lập tức!” Tôi đập tay lên bàn. “Anh không được cuỗm em gái

tôi đi chơi trò Gia Đình Hạnh Phúc ở Staffordshire.” “Vì sao?” Lorcan gặng.
“Chị có vấn đề gì à?”

“Vấn đề của tôi là làm thế rất ngớ ngẩn! Rất dở hơi!” Lorcan trừng mắt

nhìn tôi một phút, im lặng, và tôi rùng mình rất khẽ dưới ánh mắt ấy. “Chị
đúng là vua củ chuối,” cuối cùng anh ta nói. “Làm sao chị biết không phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.