ĐÊM TÂN HÔN - Trang 324

     

Chương 27

F i

Tôi choáng đến nỗi ngồi phệt xuống va li, ngay giữa vỉa hè nóng bụi bặm,
mặc kệ dòng hành khách phải rẽ sang hai bên mình.

“Sẵn sàng chưa?” Lorcan nói, cùng Richard và Noah sải bước tới, mắt

nheo lại tránh cái nắng Hy Lạp đổ lửa. “Tôi mặc cả xong cước rồi. Chúng ta
đi thôi.” Tôi quá bối rối không biết đáp thế nào. “Fliss?” Anh ta nhắc lại.

“Bọn chúng làm hôn nhân mở,” tôi nói. “Hai người có tin nổi không?”

Lorcan nhướng mày huýt sáo. “Ben thích phải biết.” “Hôn nhân mở?”
Richard trợn tròn mắt nhìn tôi. “Lottie ư?” “Chính thế!” “Tôi không tin nổi.”

“Đúng thế đấy. Nó vừa bảo vậy với tôi.”
Richard im lặng một hồi, hít thật sâu. “Vậy là chắc rồi - tôi không thực sự

hiểu cô ấy là ai,” cuối cùng cậu ta nói. “Tôi là một thằng ngốc. Đến lúc chấm
dứt tất cả chuyện này rồi.” Cậu ta chìa tay cho Noah. “Tạm biệt, chú bé tí
hon. Rất vui được đồng hành cùng cháu.”

“Đừng đi, cậu Richard!” Noah nồng nhiệt ôm choàng lấy chân Richard, và

trong một giây tôi ước mình cũng được làm vậy. Tôi sẽ nhớ cậu ta lắm cho
xem.

“Chúc vạn sự như ý.” Tôi ôm cậu ta. “Nếu có bao giờ tới San Francisco

tôi sẽ gọi cho cậu.”

“Cấm hở một lời với Lottie là tôi đã đến đây,” cậu ta nói, bỗng trở nên dữ

tợn. “Tuyệt đối không được cho cô ấy biết tí gì về chuyện này.”

“Ngay cả Anh yêu em, Lottie, Vì em là hottie?” tôi nói, cố làm mặt nghiêm

túc.

“Im đi.” Cậu ta đá va li tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.