ĐÊM TÂN HÔN - Trang 53

Mệnh đề 2: Tôi muốn hôn nhân và gắn bó lâu dài, và hy vọng một ngày

nào đó sẽ có em bé.

Kết luận: Suy ra số phận tôi không phải là ở bên Richard. Suy ra tôi cần ở

bên người khác.

Kết luận khác: Suy ra cắt đứt với anh là quyết định rất chuẩn.
Kết luận thêm nữa: Suy ra tôi cần tìm một người đàn ông khác, nhưng

phải là người đàn ông muốn xây dựng cuộc đời với tôi và không nhìn tôi trân
trối với đôi mắt mở lớn ngay khi vừa nghe đến chữ hôn nhân như thể đó là
một ý tưởng thật khủng khiếp. Một người hiểu rằng nếu có ai đó ở bên mình
suốt ba năm trời, thì rất có thể cô ấy sẽ nghĩ đến chuyện gắn bó và con cái và
chó, và... và... cùng nhau trang trí cây thông Noel... và ý tưởng đó thì có gì là
xấu? Vì sao chuyện đó lại nhất định phải bị dẹp ra khỏi chương trình nghị sự
và không thể nhắc đến chứ? Trong khi ai cũng bảo chúng mình là một cặp đôi
hạnh phúc và chúng mình đã vui vẻ biết bao khi ở bên nhau, đến ngay cả mẹ
anh cũng bóng gió bảo chúng mình sẽ sống gần họ cơ mà, Richard?

OK, thế này chắc không được gọi là súc tích rồi. Mà cũng chẳng được

xem là khách quan.

Tôi nhấp một ngụm cà phê, cố xoa dịu thần kinh. Hãy tạm nói rằng tôi

đang rất điềm tĩnh và logic hết cỡ có thể trong hoàn cảnh này, tức là cái hoàn
cảnh tôi vừa phải bắt chuyến xe 7 giờ 9 phút tới Birmingham dù chưa chợp
mắt tí nào và tất cả xe điện ngầm đều đã chạy hết. Và giờ tôi sắp phải thuyết
trình về đề tài tuyển dụng trước một trăm sinh viên trong một khán phòng đầy
mùi pho mát súp lơ.

Tôi đang ngồi với anh đồng nghiệp Steve, trong “hậu trường” cạnh khán

phòng, người đang cúi gập trên cốc cà phê, dáng vẻ cũng nhấp nhổm chẳng
kém gì cảm giác trong lòng tôi. Hai chúng tôi rất thường trình bày mấy bài
này cùng nhau, Steve và tôi, chúng tôi làm một cặp bài trùng phải nói là ăn ý.
Anh ta nói mấy chuyện khoa học, tôi nói mấy chuyện còn lại. Phân công là,
anh ta làm cho đám sinh viên phải lác mắt với bộ phận nghiên-cứu-và-phát-
triển tân tiến hàng đầu ở chỗ chúng tôi. Còn tôi thì bảo đảm chúng sẽ được
chăm lo tử tế và có một chỗ làm hấp dẫn mà không phải phản bội lý tưởng.
“Bánh quy không?” Steve chìa cho tôi một chiếc bánh bourbon sô cô la.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.