ĐÊM TỐI VÀ ÁNH SÁNG - Trang 161

- Chuyện gì xảy ra vậy?

- Sheila hoàn toàn nổi điên. Con bé không chịu nói chuyện với ai. Nó lôi tất
cả mọi thứ xuống khỏi tường, lôi hết sách ra khỏi kệ. Con bé tặng cho Peter
một cái mũi đầm đìa máu vào thứ Sáu. Nó cũng không chịu làm bất cứ bài
tập nào cả. Thậm chí tôi còn không thể bảo nó ngồi vào ghế. Hôm thứ Năm,
con bé đã làm hỏng cái máy hát. Còn vào chiều thứ Sáu, nó đã cố làm vỡ
kính cửa ra vào bằng giày của mình.

- Anh đùa đấy à!

- Ừ, đùa. Lạy Chúa tôi, Torey, tôi ước sao mình đang đùa. Con bé đúng là
một nỗi kinh hoàng.

- Lạ thật. - Tôi lẩm bẩm. - Tôi cứ nghĩ là con bé đã không còn làm những
việc quái đản như thế nữa rồi chứ.

- Thậm chí con bé còn cư xử tệ hơn cả hồi trước. Lúc nào nó cũng ngồi lì
trong một góc. Nó cư xử tệ hơn bao giờ hết.

Tim tôi thắt lại. Một luồng cảm xúc tồi tệ sôi lên ùng ục trong lòng tôi. Tôi
đã thật lòng nghĩ rằng tôi có thể tin là con bé sẽ cư xử ngoan ngoãn khi tôi
đi vắng. Thật đau đớn khi nhận ra rằng tôi đã phán đoán sai mọi việc, phán
đoán sai một cách tồi tệ. Tôi cảm thấy như chính bản thân mình đã bị sỉ
nhục vậy. Tôi đã tin tưởng con bé; tôi đã phụ thuộc cảm xúc của mình vào
việc nó sẽ cư xử đúng mực, ngoan ngoãn, và nó đã làm tôi thất vọng.

Tôi định sẽ nói chuyện với nó về vấn đề này, nhưng xe buýt của nó đến
muộn. Những đứa khác đã lục tục đến lớp, tất cả đều có nhiều chuyện để kể
với tôi.

- Lẽ ra cô nên chứng kiến những gì mà Sheila đã làm. - Sarah nói một cách
đầy phấn khích. - Bạn ấy đã phá sập cả lớp học.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.