ĐÊM TỐI VÀ ÁNH SÁNG - Trang 162

- Đúng rồi! - Guillermo líu lo. - Cái cô giáo viên dạy thế, cô Markham ấy,
cổ đã đét đít Sheila và bắt bạn ấy ngồi vào góc phòng, và Whitney đã phải
giữ chặt bạn ấy suốt cả buổi chiều, vì bạn ấy không có chịu ngồi yên.

Peter nhảy tưng tưng xung quanh tôi, đôi mắt đen láy của thằng bé ngời lên
rạng rỡ.

- Bạn ấy rất là xấu tính với Whitney, làm chị Whitney khóc, mà cô biết
chuyện gì nữa không? Cô Markham cũng khóc luôn. Và Sarah khóc, Tyler
khóc. Tất cả bọn con gái đều khóc vì Sheila quá bướng bỉnh. Nhưng con thì
không. Con đã thụi cho bạn ấy một quả. Con đã cho bạn ấy một trận ra trò
vì đã cư xử quá tệ như thế.

- Bạn ấy hư lắm. - Max khẳng định trong lúc chạy mòng mòng xung quanh
tôi.

Nỗi thất vọng và buồn chán trong tôi biến thành sự giận dữ. Làm sao con bé
có thể làm điều này với tôi được cơ chứ? Rõ ràng là con bé đã cư xử một
cách tồi tệ nhất kể từ khi tôi bắt đầu dạy dỗ nó. Tôi cứ nghĩ là con bé sẽ
kiểm soát được mình, để vượt qua được hai ngày không có tôi ở bên cạnh.
Tôi thực sự quá thất vọng. Lòng tin trong tôi sụp đổ. Niềm hy vọng có thể
kiểm soát và dạy dỗ được nó đã xuống mức thấp nhất từ trước đến nay. Con
bé đã trả đũa tôi; nó cố ý làm như thế, vậy là tất cả thời gian và nỗ lực tôi
dành cho nó cuối cùng chẳng có ích lợi gì cả.

Sheila đến lớp sau khi chúng tôi đã bắt đầu cuộc nói chuyện buổi sáng. Con
bé nhìn tôi một cách ngờ vực và ngồi xuống. Cái mùi nước tiểu khai ngấy
lại dậy lên. Con bé thậm chí còn không thèm tắm rửa gì kể từ khi tôi đi.

Sự phiền muộn trong tôi không giảm đi chút nào khi tôi nhìn thấy nó. Lúc
đó tôi đang cảm thấy rất dè chừng, tôi tin rằng cách cư xử của con bé trong
những ngày qua là một đòn công kích trực tiếp vào lòng tin của tôi. Cũng
như đối với tất cả những người khác mà con bé từng có dịp tiếp xúc, nó đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.