ĐÊM TỐI VÀ ÁNH SÁNG - Trang 181

- Có. Cô nghĩ một ngày nào đó nó sẽ ngừng lại.

Sheila thở dài và đứng dậy.

- Một ngày nào đó chẳng bao giờ thực sự đến cả, có phải không?

Mặc dù những khoảnh khắc đau buồn ấy thỉnh thoảng vẫn xuất hiện, nhưng
Sheila làm tôi ngạc nhiên vì lúc nào con bé cũng tràn ngập niềm vui. Con
bé có một khả năng tận hưởng niềm vui thật tuyệt vời. Tiếp xúc với những
đứa trẻ mà cuộc sống của chúng là những tấn bi kịch hỗn độn càng khẳng
định niềm tin trong tôi rằng con người sinh ra vốn là những sinh vật vui vẻ.
Tâm trạng của Sheila thay đổi rất thất thường. Con bé không bao giờ có thể
hoàn toàn thoát khỏi cái cảm xúc tuyệt vọng mà nó đã phải trải qua, nhưng
đồng thời, nó vẫn vui vẻ.

Chỉ một điều nhỏ nhặt nhất cũng có thể làm lóe lên tia sáng hạnh phúc rạng
ngời trong đôi mắt nó, và không một ngày nào trôi qua mà chúng tôi không
nghe thấy tiếng cười líu lo như chim hót của con bé. Nó đã bị khiếm khuyết
về mặt tình cảm trong một quãng thời gian quá dài, nên giờ đây mọi thứ đều
mới mẻ đối với nó. Con bé không bao giờ hết ngạc nhiên trước những điều
kỳ diệu của cuộc sống. Có lẽ khám phá lớn nhất của con bé trong tháng Ba
là những bông hoa.

Vùng chúng tôi sống trở nên sinh động hẳn lên vào tháng Ba, với những
bông nghệ tây và thủy tiên vàng mọc lên khắp nơi. Sheila thật sự bị những
bông hoa ấy cuốn hút. Chưa có bông hoa nào thuộc những loại này mọc
trong trại tập trung dành cho dân nhập cư cả. Và tôi thật sự không thể tin
được rằng trước đây con bé chưa bao giờ thấy một bông hoa thủy tiên vàng
ở khoảng cách gần cả. Một buổi sáng nọ, tôi mang đến lớp một bó hoa rất
lớn cắt từ trong vườn của bà chủ cho tôi thuê nhà.

Vừa nhìn thấy tôi, Sheila lao đến, miệng vẫn còn dính kem đánh răng. Con
bé chỉ mặc có chiếc áo thun và quần lót. Nó chạy lép bép trên sàn nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.