ĐÊM TỐI VÀ ÁNH SÁNG - Trang 228

Vì sợ rằng nó đã mất quá nhiều máu, tôi quấn một cái khăn tắm quanh
người nó rồi bế nó lên.

- Con sợ. Chú Jerry bắt con không được nói với ai. Ổng nói ổng sẽ tiếp tục
làm như thế nếu con nói. Ổng nói nếu mà con nói ra thì ổng sẽ còn làm
những điều tồi tệ hơn nữa.

Tôi bế Sheila lao ra khỏi nhà tắm và bảo Anton trông lớp. Tôi chộp lấy chìa
khóa xe rồi chạy vội vào văn phòng. Tôi cố gắng giải thích một cách ngắn
gọn rằng tôi sẽ đưa Sheila đến bệnh viện, và nhờ ai đó liên lạc giúp tôi cha
con bé rồi bảo ông ấy tới đó. Thời gian ngưng đọng như tốc độ của một
cuộn phim quay chậm như nó vẫn luôn thế trong những trường hợp khẩn
cấp. Mọi người xung quanh tôi phản ứng chậm chạp như thể họ đang ở
trong một thước phim chiếu chậm vậy. Có chuyện gì đang xảy ra vậy?
Những nhân viên phụ trách cấp phổ thông cơ sở nhìn ra ngoài phòng làm
việc. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Trong khi đó thì tôi có thể cảm thấy dòng
máu nóng của Sheila đang rỉ ra trên tay mình. Máu đang thấm qua áo tôi.

Lúc này Sheila đã trắng bệch ra. Nó chỉ mặc có cái áo thun và chân đi giày,
cùng tấm khăn mà tôi đã quấn quanh người nó - đó là lớp vỏ bảo vệ duy
nhất của nó. Con bé đang trở nên lờ đờ, nó nhắm mắt lại và dựa hẳn vào
người tôi. Tôi chạy ra chỗ đỗ xe. Vẫn ôm nó khư khư trong lòng mình, tôi
mở máy xe và cài số lùi.

- Sheila? Sheila? Hãy cố gắng tỉnh táo đi con. - Tôi gọi khẽ, cố vừa điều
khiển xe vừa ôm nó. Lẽ ra tôi phải nhờ ai đó đi cùng với mình, tôi lơ đãng
nghĩ, nhưng lúc ấy không có thời gian. Tôi không có thời gian để nói cho
họ biết chuyện gì đã xảy ra.

- Con tỉnh mà. - Sheila thì thào. Những ngón tay nhỏ bé của nó bấu chặt vào
da tôi. Khi nó túm áo tôi, nó đã véo vào ngay vùng nhạy cảm trên ngực tôi
mạnh đến phát đau lên được. - Nhưng mà con đau quá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.