ĐÊM TỐI VÀ ÁNH SÁNG - Trang 245

Tôi gật đầu:

- Cô sẽ cố gắng ở lại với con nhiều nhất có thể. Và thỉnh thoảng chú Anton
cũng sẽ ghé qua. Và cô biết chú Chad cũng muốn ghé thăm con nữa. Cả
ngày nay chú ấy cứ hỏi cô là con thế nào rồi. Chúng ta sẽ cố gắng hết sức.
Cô không muốn con sợ, cưng ạ. Cô sẽ cố gắng hết sức để giúp con.

Con bé quay sang hướng khác một thoáng rồi nhìn lên túi truyền dịch.

- Tay con hơi đau.

Mắt nó lại đờ đẫn nhìn tôi. Bỗng nhiên sự đau đớn và sợ hãi hiển hiện một
cách đầy sống động trong đôi mắt ấy. Mặt con bé nhăn nhó.

- Con muốn cô ôm con. - Nó rên rỉ. - Tay con đau quá, và con thật cô đơn.
Con muốn cô ở đây và ôm con và không có đi đâu hết.

- Cưng ơi, cô không nghĩ là họ cho phép cô ôm con đâu. Cô nghĩ nó sẽ làm
lộn xộn hết mấy thứ mà người ta đã gắn cho con. Cô có thể nắm tay con,
nếu con muốn.

- Không. - Con bé van nài. - Con muốn cô ôm con. Con đau lắm.

Tôi vuốt mái tóc nó, và cúi xuống thật gần nó. - Ôi, cô biết chứ cưng, và cô
rất muốn thế. Nhưng chúng ta không được làm như vậy.

Con bé nhìn tôi một lúc thật lâu, và rồi một sự cam chịu, quyết đoán hiện
lên trong mắt nó. Nó hít một hơi thật sâu, run rẩy, và thôi không rên rỉ nữa.
Một lần nữa nó lại bị động, lại phải kìm nén một cảm xúc nữa mà nó không
thể chịu nổi.

- Cô mang cho con mấy cuốn sách. Có thể con muốn cô đọc chúng cho con
nghe. Nó sẽ làm con bớt suy nghĩ lung tung.

Nó khẽ gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.