ĐÊM TỐI VÀ ÁNH SÁNG - Trang 78

mới trị dứt hẳn. Nhưng có vẻ như Sheila không bị chí rận gì, chỉ có điều
con bé bị lở quanh miệng và tôi hy vọng những đứa khác sẽ không bị lây.

Mỗi tuần, cô y tá của trường lại ghé qua lớp tôi một lần vào buổi chiều thứ
Năm. Tôi đã thử giao mấy đứa học trò của mình cho cô. Hầu hết chúng đều
bị lở, bị chuột cắn hay bị những căn bệnh do sống trong hoàn cảnh nghèo
khó khác. Nhưng cuối cùng thì cô chỉ đưa tôi thuốc mỡ và dầu gội Kwell
rồi tôi cũng phải tự chăm sóc lấy bọn trẻ, đơn giản là chỉ một buổi chiều thứ
Năm mỗi tuần thì không đủ để xử lý tất cả những vấn đề của bọn trẻ.

Sau giờ tan học, tôi đợi mấy đứa khác về hết để giải quyết vấn đề vệ sinh
của Sheila. Con bé vẫn ngồi trong ghế trong khi những đứa khác chuẩn bị
mọi thứ sẵn sàng ra về. Tôi đến mở tủ lấy mấy chiếc lược và cọ ra. Tối hôm
trước tôi đã ghé qua tiệm tạp hóa để mua một bọc kẹp tóc nhỏ.

Tôi gọi:

- Sheila, lại đây nào. Cô có cái này cho con.

Con bé đứng lên đi đến chỗ tôi. Đôi mày con bé nhíu lại vừa ngờ vực vừa tò
mò. Tôi đưa một gói nhỏ cho con bé. Con bé cứ cầm cái gói trong tay một
lúc lâu và nhìn tôi bối rối. Tôi giục con bé mở ra và nó nghe theo. Con bé
lấy mấy cái kẹp ra, nhìn chúng, rồi nhìn tôi. Trán con bé vẫn nhăn lại vì bối
rối.

- Cái này dành cho con đó, bé con ạ. Cô nghĩ chúng ta có thể chải tóc cho
con thật đẹp rồi kẹp lên. Giống như cô vầy nè.

Tôi vừa nói vừa xoay lại cho con bé thấy mái tóc của mình.

Con bé tỉ mỉ mân mê mấy cái kẹp qua lớp bọc nhựa. Con bé nhíu mày nhìn
tôi chăm chú.

- Sao cô lại làm vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.