ĐÊM TỐI VÀ ÁNH SÁNG - Trang 85

Tôi hỏi khi đang rửa một cánh tay cho con bé. Vết sẹo dài năm phân chạy
dọc theo bên trong cánh tay.

- Đó là chỗ con đã làm gãy tay.

- Sao con lại bị như vậy?

- Chơi té ngã. Bác sĩ bó bột lại.

- Con té ngã khi đang chơi hả?

Con bé gật đầu quả quyết, mắt dõi theo vết sẹo.

- Con ngã lên vỉa hè. Cha con, ổng nói con thì một đứa hậu đậu tồi tệ. Con
hay tự làm mình bị thương lắm.

Một câu hỏi xẹt ngang đầu tôi, câu hỏi đáng sợ mà tôi đã học cách phải hỏi
học trò mình. Tôi cất tiếng:

- Cha con có từng làm gì khiến con bị mấy vết sẹo như thế này không? Ví
dụ như đánh con thật mạnh hay gì đó?

Con bé nhìn tôi, đôi mắt tối sầm lại. Con bé im lặng cảnh giác tôi một lúc
lâu khiến tôi ước giá như mình đừng đặt ra câu hỏi ấy. Đó là một câu hỏi
riêng tư và có lẽ tôi chưa tạo ra được mối quan hệ đủ vững chắc để thân mật
quá như thế.

- Cha con ổng không làm vậy. Ổng sẽ không làm con đau. Ổng yêu thương
con. Ổng chỉ đánh con một chút để dạy con tốt hơn thôi. Đôi khi phải làm
vậy với con nít. Nhưng mà cha con, ổng yêu thương con. Chỉ là con thì một
đứa hậu đậu nên bị nhiều sẹo thôi.

Giọng con bé chứa đầy sự phản kháng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.