ĐÊM TỐI VÀ ÁNH SÁNG - Trang 86

Tôi gật đầu và bế con bé ra khỏi bồn rửa mặt để lau khô. Con bé thôi không
còn trò chuyện với tôi nữa. Tôi đang đặt con bé trong lòng và lau chân nó
cho khô thì nó quay lại nhìn vào mắt tôi.

- Cô có biết mẹ con làm gì không?

- Không.

- Nè, để con chỉ cô xem.

Con bé giơ chân kia lên và chỉ vào một vết sẹo.

- Mẹ con mang con ra đường và bỏ con ở đó. Bả đẩy con khỏi xe và con té
xuống làm một cục đá cắt vào chân con ngay chỗ này nè. Cô coi nè.

Con bé chỉ vào một vết trắng.

- Cha con, ổng yêu thương con. Ổng không bỏ con không trên đường. Đáng
lẽ không được làm vậy với em bé nhỏ.

- Ừ, lẽ ra không được làm vậy.

- Mẹ con, bả không yêu thương con thật tốt.

Tôi bắt đầu chải tóc cho con bé trong im lặng. Tôi thật sự không muốn nghe
thêm, vì nghe con bé kể thật đau lòng. Giọng con bé thật bình thản và hết
sức sự-thật-nó-như-thế khiến tôi thấy như lẽ ra mình không nên nghe những
điều đó. Việc đó giống như thể bạn đọc nhật ký của ai đó, sự yên bình thanh
thản của con chữ khiến từ ngữ thêm phần thê lương.

- Mẹ con, bả mang Jimmie đi California. Họ thì đang sống ở đó, Jimmie là
em trai của con và được bốn tuổi, tức là chỉ hai tuổi khi mẹ con bả bỏ đi.
Suốt hai năm rồi con không được gặp Jimmie.

Con bé im lặng trầm ngâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.