thành một tình cảm biết ơn vĩnh viễn đối với anh, trọn đời không phai nhạt
trong lòng em... Em sẽ gìn giữ kỉ niệm đó, sẽ trung thành với nó, sẽ không
phản bội nó, sẽ không phản bội trái tim mình: nó quá thuỷ chung. Trái tim
ấy mới tối hôm qua đã vội vã quay về với người mà nó suốt đời gắn bó.
Chúng ta sẽ gặp nhau, anh sẽ đến với chúng em, anh sẽ không bỏ rơi chúng
em, anh sẽ mãi mãi là bạn, là anh trai của em... Và khi gặp em, anh sẽ đưa
tay cho em... đúng không anh? Anh sẽ đưa tay cho em, anh đã tha thứ cho
em rồi, phải vậy không? Anh vẫn yêu em như trước chứ?
Ôi, hãy yêu em, đừng bỏ rơi em, vì rằng em yêu anh đến vậy trong giây
phút này, vì rằng em xứng đáng với tình yêu của anh, vì rằng em sẽ đáng
được hưởng nó, hỡi người bạn thân thương của em! Tuần tới em sẽ kết hôn
với anh ấy. Anh ấy trở về vẫn yêu em, anh ấy không bao giờ quên em...
Anh đừng giận vì em viết về anh ấy. Em muốn cùng anh ấy đến thăm anh,
anh cũng sẽ quý anh ấy, có phải vậy không?...
Anh hãy tha thứ, hãy nhớ và yêu Naxtenca của anh!"
Tôi đọc đi đọc lại bức thư rất lâu. Nước mắt cứ chực trào ra. Cuối cùng lá
thư rơi buột khỏi tay tôi; và tôi đưa tay ôm lấy mặt.
- Cậu chủ! À cậu chủ! - Mat rena gọi.
- Cái gì?
- Mạng nhện trên trần tôi đã quét hết sạch cả rồi. Bây giờ thì cậu có thể
cưới vợ, mời khách, vì vào mùa này...
Tôi nhìn Mat rena... Đó là một bà già còn trẻ, lanh lợi, nhưng không hiểu vì
sao mà tôi bỗng thấy bà ta già nua với ánh mắt mờ đục, với khuôn mặt
nhăn nheo, còm cõi... Không biết vì sao tôi bỗng thấy căn phòng của tôi
cũng đột ngột trở nên già nua như Mat rena. Tường và sàn nhà bạc thếch,
đen xạm đi, mạng nhện chăng dày đặc hơn. Không hiểu vì sao khi nhìn qua
cửa sổ, tôi cảm thấy ngôi nhà đối diện cũng trở nên rệu rã và âm u, lớp vữa
trên dãy cột lở ra, rơi xuống, các mái gờ đen đúa, nứt nẻ và những bức
tường từ màu vàng tươi trở nên xám xịt, loang lổ.
Hay là tia nắng mặt trời vừa mới ló ra đã lại ẩn trốn vào sau lớp mây ẩm
ướt, và tất cả trở nên u ám hơn trong mắt tôi; hay là, có thể, trước mắt tôi
vụt thoáng qua một cách thê lương, buồn thảm toàn bộ viễn cảnh tương lai